Năng lực đặc biệt nhất à...

Phải là như thế nào mới được coi là năng lực đặc biệt nhất?

Liễu Bình cảm thấy rất khó hiểu, nghĩ nghĩ, hỏi Libertas: "Ngươi cảm thấy

trong tất cả chúng ta, nghề nghiệp nào có năng lực đặc biệt nhất?"

"Đặc biệt? Hiện tại chúng ta đều là chức nghiệp cơ sở, ngay cả danh hiệu 'thực

tập' vẫn còn chưa được bỏ đi, làm sao được xưng là đặc biệt chứ?" Libertas nói

với vẻ lạ lùng.

Bỗng nhiên, một giọng nữ từ phía sau hai người truyền tới:

"Năng lực đặc biệt sao? Đương nhiên đó là Hoán Linh sư, dù sao trong mấy

ngàn loại chức nghiệp cơ sở, Hoán Linh sư rất hiếm thấy."

Làn gió thơm thổi qua.

Hoa Tình Không ôm một quyển sách nhỏ, đi tới trước mặt hai người rồi ngồi

xuống.

"Dậy trễ, ta phải tranh thủ thời gian ăn cơm."

Cô ta cầm một bình đồ uống không biết là thứ gì, uống một hơi hết sạch, sau đó

cầm thìa, bắt đầu vùi đầu ăn cơm.

"Hoán Linh sư... là cái gì cơ chứ?" Liễu Bình đưa tới một quả trứng, hỏi.

"Này, một quả trứng là không đủ để ta trả lời vấn đề này đâu." Hoa Tình Không

vừa cười vừa nói.

Giọng nói của Tiền Võ Chu xa xa truyền tới:

"Kiến thức hạn hẹp, Liễu Bình, ngay cả Hoán Linh sư mà ngươi cũng không

biết, có thể thấy được ngay cả ở Luyện Ngục thì ngươi cũng không được giáo

dục tốt đẹp gì."

Xung quanh yên tĩnh.

Tiền Võ Chu dẫn theo bảy tám tên thiếu niên đi tới nơi này.

Hắn ta ngồi cạnh Hoa Tình Không, nói: "Linh là một loại tồn tại rất mạnh mẽ,

người mà có thể làm bọn chúng công nhận cực ít, Hoán Linh sư chính là nghề

nghiệp có thể hiệu triệu chúng nó..."

"Mỗi một Hoán Linh sư, đều cần dùng lượng lớn tài nguyên mới có thể bồi

dưỡng được, không có tế vật phong phú để hoán linh, thì coi như trở thành một

Hoán Linh sư, cũng không thể trưởng thành được."

Tiền Võ Chu tổng kết: "Đây là một chức nghiệp hiếm gặp lại khó tăng tiến, thế

nhưng thực lực lại rất mạnh mẽ."

"Đại ý chính là như vậy." Hoa Tình Không gật đầu nói.

ề ể ể

Tiền Võ Chu nói: "Hoa Tình Không, hãy gia nhập vào tiểu đội của ta đi, tiểu đội

của ta có các chức nghiệp mạnh mẽ, tới lúc đó, rất nhiều chuyện lặt vặt ngươi

đều không cần quan tâm, càng không cần tự mình ra tay."

Libertas vỗ bàn, nói: "Tiền Võ Chu, ngươi nên rõ ràng chút, là chúng ta mời cô

ấy trước!"

"Vậy thì thế nào? Hai tên đáng thương, đêm qua các ngươi chỉ lo đi ngủ thôi

chứ?" Giọng nói của Triệu Hằng xuất hiện phía sau Tiền Võ Chu.

Hoa Tình Không nhìn về phía người kia, hỏi: "Ngươi là..."

"Ta là Triệu Hằng, am hiểu trị liệu, chỉ cần ngươi gia nhập vào chúng ta, về sau

trị liệu hãy giao cho ta." Triệu Hằng nói.

Hoa Tình Không trở nên trầm tư.

Liễu Bình cùng Libertas nhìn nhau, đều cảm thấy chột dạ.

Đúng vậy.

Đêm qua bọn họ chỉ muốn đi ngủ mà thôi.

Tiền Võ Chu nhạy cảm phát giác được biểu lộ của hai người, nói: "Một chút ý

thức gian nan khổ cực đều không có, nhìn xung quanh đi, tất cả mọi người đều

đã thành lập được tiểu đội của mình, vậy mà các ngươi lại đi ngủ?"

Liễu Bình nhìn quanh bốn phía.

Các thiếu niên ngày hôm qua vẫn còn phân tán, hôm nay đã tìm được đồng đội

của mình, mấy người hợp lại thành một tiểu đội ngồi chung một chỗ, phân biệt

rõ ràng với những tiểu đội khác.

"Không đúng, ta là một thích khách rất mạnh, thế mà không có ai tới tìm ta lập

đội à?" Libertas lẩm bẩm nói.

"Đúng vậy, ta cũng là chức nghiệp trị liệu mà, lại không có ai tới tìm ta sao?"

Liễu Bình cũng nói.

Hoa Tình Không bật cười, nói: "Nếu như người trong ký túc xá tiến vào trạng

thái ngủ say, bên ngoài cửa sẽ xuất hiện một bảng hiệu 'xin đừng quấy rầy'...

xem ra các ngươi thật sự ngủ say."

Libertas yên lặng cúi đầu.

Liễu Bình cũng không cảm giác gì, chỉ là thầm nghĩ lần này có lẽ thất bại.

"Danh Sách, nếu như ta không đạt tới điều kiện đặc biệt, sẽ như thế nào?" Hắn

âm thầm hỏi.

Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:

[Ngươi sẽ bỏ lỡ lần rút năng lực này.]

[Mười hai giờ sau, 'Anh linh che chở' sẽ đổi mới một lượt, ngươi có thể thử

hoàn thành điều kiện đặc biệt lần sau.]

"Rõ rồi." Liễu Bình thở dài một hơi.

ế ắ ổ ể

Nếu thật không được, cùng lắm thì tổ đội với Libertas thành tiểu đội hai người

cũng được.

Lúc này.

Tiền Võ Chu lộ ra nụ cười chiến thắng, nói: "Hoa Tình Không, hai người này

thực sự không thích hợp trở thành đồng đội, tại phương diện sinh tồn cùng

chiến đấu, ngươi hoàn toàn có thể tin tưởng chúng ta, thế nào, gia nhập chúng ta

chứ?"

Hoa Tình Không đẩy gọng kính đen, nói:

"Thực ra mọi người đều sai lầm, ta không lợi hại như mọi người tưởng tượng...

dù sao ta là học sinh chuyển lớp từ lớp bình thường lên lớp này."

Mọi người giật mình.

Đúng vậy, cô gái này mới chuyển lớp từ lớp bình thường tới đây.

Thế nhưng, tại sao Hoán Linh sư lại được sắp xếp tại lớp bình thường chứ?

Chẳng lẽ quản lý nơi này bị mù rồi?

Không thể nào.

Hoa Tình Không nói: "Thực ra ta là một Thuật sư triệu hoán thực tập."

"Thế nhưng hôm qua ngươi đã nói, ngươi là một Hoán Linh sư mà?" Tiền Võ

Chu khó hiểu hỏi.

"Ta chỉ lộ ra một chút xíu khả năng mà thôi... ta có tiềm lực trở thành Hoán

Linh sư, bởi vậy mới có thể chuyển từ lớp bình thường tới nơi này, trên thực tế

thì hiện tại ta còn không phải là Hoán Linh sư." Hoa Tình Không giải thích.

Cô ta tiện tay vung lên, triệu hồi ra một bộ khô lâu.

Đây là triệu hoán thuật cấp thấp nhất của Thuật sĩ triệu hoán.

Quả nhiên không sai.

Cô ta là Thuật sĩ triệu hoán!

Mất một lúc mọi người mới tiếp nhận sự thật này.

Triệu Hằng không nhịn được mà nói: "Ngươi không phải Hoán Linh sư? Ngay

cả Hoán Linh sư thực tập cũng không phải, còn dám tự giới thiệu bản thân bằng

nghề nghiệp này à?"

"Con người, ai cũng nên có ước mơ mà." Hoa Tình Không cười nói.

Tiền Võ Chu im lặng.

Hoán Linh sư cần lượng tài nguyên khổng lồ để bồi dưỡng.

Chẳng lẽ toàn bộ đoàn đội của mình phải dùng hết tất cả tài nguyên để bồi

dưỡng cô ta sao?

Hơn nữa, cô ta chưa chắc đã có thể trở thành Hoán Linh sư.

Coi như trở thành Hoán Linh sư, muốn tìm ra một vị Linh tới ký kết khế ước

với cô ta, làm sao lại là chuyện đơn giản được?



Triệu Hằng nói: "Dựa theo ghi chép trong lịch sử, thường xuyên có một vài

Hoán Linh sư sơ cấp có ý đồ triệu hoán Linh, cuối cùng cả đoàn đội của mình

đều bị Linh giết chết."

"Đúng vậy..." Lại có một thiếu niên nói xen vào: "Linh là một loại tồn tại cực kỳ

mạnh mẽ, buồn vui thất thường, rất khó hầu hạ, muốn ký kết khế ước chiến đấu

với một vị Linh mà nói, quá gian nan."

Tiền Võ Chu quyết định.

Hắn ta đứng dậy, mỉm cười nói với Hoa Tình Không: "Vậy thì chờ ngươi trở

thành Hoán Linh sư, ta lại tới mời ngươi sau."

"Có thể." Hoa Tình Không nói.

Tiền Võ Chu gật đầu, quay người rời đi.

Những thiếu niên trong tiểu đội của hắn ta cũng đi theo sau, cùng đi về phía bên

kia phòng ăn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play