Cùng thời khắc đó –– Trong sa mạc.

Trước mắt Liễu Bình hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Căn cứ thuật đúc

giáp của kỷ nguyên tiếp theo mà người nắm giữ, tứ thánh trụ tiến hành xây

dựng thế giới lại lần nữa."

"Thế giới của ngươi sắp mang theo sức mạnh to lớn của kỷ nguyên này và kỷ

nguyên tiếp theo."

"Ngươi sắp cẩm tuyệt tất cả sức mạnh trên người đối phương!"

"Xin hãy kiên trì một phút, một phút sau tất cả sẽ có hiệu lực!"

Từng dòng khí vô hình tỏa ra từ trên người Liễu Bình, như gió nhẹ dần hóa

thành cuồng phong, thổi bay tung lên vô số gió cát.

Nữ nhân lập tức phát hiện, quát khẽ lên: “Một phút? Vậy là đủ rồi –– Tất cả

thánh nhân ma hóa trầm miên, tiến đến thế giới này trợ giúp ta tiêu diệt lần giãy

giụa cuối cùng của thời đại quá khứ!"

Trong hư không sau lưng ả hiện ra cảnh tượng một thế giới khác.

Đó là vô số sương mù u ám.

Một rồi lại một quan tài màu đen nối liền trời đất, nhìn không thấy điểm cuối.

Khi giọng nói của nữ tử vừa dứt, những quan tài đó sôi nổi bắt đầu không

ngừng chấn động, cứ như có thứ gì muốn phá quan lao ra từ trong đó.

Gần như cùng thời khắc đó -- Sau lưng Liễu Bình xuất hiện một nữ tử.

Nàng đứng bên cạnh Liễu Bình, rút ra một cây pháp trượng, toàn lực cắm xuống

mặt đất.

Pháp trượng không ngừng chấn động.

Vô số quan tài sương mù sau lưng tà ma kia dần dần biến mất.

Chúng như một thế giới không ngừng tới gần, nhưng vào thời khắc cuối cùng

lại lướt thoáng qua thế giới của Liễu Bình, cuối cùng không thể tiến vào.

"Ngài đích thân đến?"

Liễu Bình kinh ngạc hỏi.

Hắn quen biết đối phương.

Vị này chính là chủ nhân của tất cả huyền bí, từng liên thủ với thời gian giúp đỡ

hắn.

"Không ngờ ngươi có thể lấy được tri thức của kỷ nguyên tiếp theo -- Đây là tia

sáng duy nhất trong bóng đêm vô tận, ta thân là chủ nhân của tất cả huyền bí,

phải tiến đến trợ giúp người một tay."

Nữ tử mỉm cười và nói.

ẳ ề

Tà ma lẳng lặng nhìn nữ tử này, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, sau đó nói: “Huyền

bí... Rất tốt, lần đầu tiên ta biết pháp tắc cũng sẽ tham chiến."

"Đương nhiên pháp tắc sẽ căn cứ vào thuộc tính của bản thân để đưa ra lựa chọn

khi kỷ nguyên thay đổi."

Nữ nhân mỉm cười và nói.

"Sau khi giết hắn, ta muốn ngươi cũng vĩnh viễn biến mất."

Tà ma nói.

"Ta hầu đến cùng, thuận tiện nói một tiếng, đừng giả làm dáng vẻ nữ nhân nữa,

ta thật không dám khen tặng thẩm mỹ của ngươi."

Nữ nhân nói.

Tà ma lắc đầu và nói: “Vô dụng, hạt giống mà ta đào tạo đã trưởng thành tới

mức độ các ngươi không thể chống cự –– Xuất hiện đi, Ác Mộng chi Vương!"

Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe, lập tức tìm kiếm trong tiểu thế giới tay áo

càn khôn.

Chỉ thấy Ác Mộng chi Vương quỳ một gối trên mặt đất, cả người lâm vào trạng

thái hoàn toàn đình trệ.

Ở bên cạnh gã, ông chủ đang ngậm điếu thuốc trong quán bar kia dùng bật lửa

châm điếu thuốc, hít thật sâu một hơi.

Hắn nhìn lướt qua Liễu Bình, mở miệng nói: “Thời gian của nó ở trong tay ta,

yên tâm đi chiến đấu đi."

Huyền Bí chi Chủ cũng nói: “Đúng vậy, Liễu Bình, hiện tại tất cả nhân tố có thể

quấy nhiễu đều bị loại trừ ra ngoài, ngươi là người duy nhất có được sức mạnh

của hai kỷ nguyên."

Nàng cầm pháp trường trong tay, đưa ánh mắt nặng nề nhìn tà ma đối diện, tiếp

tục nói: “Có thể xử lý nó hay không phải dựa vào chính ngươi."

Gió thổi tới.

Từng luồng cát sỏi theo gió tuôn trào, giống như gợn sóng màu vàng đang lưu

động.

Liễu Bình và nữ nhân đứng trên sóng gió.

Nữ nhân... Hoặc chỉ xét đến ngoại hình thì nó là một tà ma có được túi da nữ

nhân-- Ả nhìn Liễu Bình, lộ ra vẻ mặt suy tư.

"Trong kỷ nguyên của các ngươi, không có gì chiến thắng được ta."

"Bởi vì ta đại diện cho kỷ nguyên mới vô cùng cường đại."

"Đến đây đi, ta sẽ làm người cảm nhận được tuyệt vọng -- Đây là điều không

thể tránh khỏi, các ngươi phải học được cách tiếp nhận nó, mà không phải tiến

hành phản kháng vô vị.”.

Nữ nhân vừa nói, vừa đi đến chỗ Liễu Bình.

ễ ế

Liễu Bình cũng thong thả đi đến nghênh đón, miệng thì nói: “Ngươi nói cũng

không sai, mới cũ thay đổi là chuyện đáng ăn mừng, nhưng hiện giờ ta cũng đạt

được tri thức kỷ nguyên, không biết giữa người và ta, ai càng có thể đại diện

cho kỷ nguyên mới đã đến?"

Vẻ mặt nữ nhân phai nhạt đi một chút, trên người toát ra sát ý vô hình: “Sai lầm

duy nhất của ta chính là truyền thụ thuật đúc giáp cho ngươi, hiện tại ta sẽ sửa

đúng nó."

Tốc độ của hai người tăng nhanh, tới gần nhau, khoảng cách nhanh chóng tiếp

cận đến chung một cánh tay.

Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Liễu Bình bỗng bật cười và nói: “Chúng ta cần

gì phải sinh tử gặp nhau? Làm bằng hữu không tốt sao? Đúng rồi, người thích

ăn cái gì? Ta giỏi nấu đồ ăn lắm đấy."

Trường đao chợt lóe.

Nữ nhân lập tức lui liên tục về sau, né tránh lưỡi đao xong thì lập tức nhào lên,

nắm chưởng thành quyền đâm vào ngực Liễu Bình.

Liễu Bình và ả trực diện đối đầu một quyền.

Hai người cùng lui về phía sau.

"Ngươi không phải tà ma sao? Vì sao không dùng sức mạnh của các ngươi?"

Hắn mở miệng hỏi.

Nữ nhân không đáp lại, đôi tay hóa thành tàn ảnh, liên tục tấn công mấy chục

chiều.

Liễu Bình liên tục tung ra ba đao, đạo sau càng nhanh hơn đạo trước, chuyên

tìm kẻ hở của đối phương, lại bức lui đối phương lần nữa.

"À, ta quên mất, sức mạnh tà ma của các ngươi đã bị cấm tuyệt."

Hắn cười rộ lên.

Nữ nhân bày ra quyền thế, mặt không cảm xúc mà nói: “Ngươi có từng nghe

nói đến tập hợp thiết lập chưa?"

"Biết một ít."

Liễu Bình nói.

"Tất cả chiêu thức của chúng sinh đều ở tập hợp thiết lập, mà tất cả chiêu thức

của tập hợp thiết lập đều nằm trong tay ta, giết người chẳng qua chỉ cần tốn chút

thời gian thôi."

Nữ nhân nói.

Liễu Bình lâm vào trầm ngâm.

Tập hợp thiết lập có thuật pháp và chiêu thức của rất nhiều Trắc.

Nhưng hiện tại tất cả đều bị cấm tuyệt.

Vậy hiện tại cái đối phương có thể sử dụng chỉ có những chiêu thức thuần túy

dựa thân thể mới có thể thi triển đó.

ế ầ

"Lại nói tiếp, ta cũng thật lâu không đánh tay trần với người khác."

Hắn cho đao vào vỏ, tùy ý hoạt động ngón tay.

Gió càng dữ dội hơn.

Cát vàng bay lên đầy trời.

Nữ nhân thuận gió bước chậm đến, quyền, khuỷu tay, chưởng, thủ đao biến ảo

không ngừng, đánh lên trên người Liễu Bình.

Liễu Bình hóa quyền thành chương, đôi tay không ngừng tiếp chiêu, thẳng đến

đối phương phi thân lao đến ngực, ý đồ dùng một quyền chấn vỡ trái tim hắn --

Hắn bỗng nghiêng người, thủ đao chém vào cổ đối phương.

Tiếng xương nát vang lên.

Nữ nhân lui về phía sau vài bước, nâng đôi tay lên đè đè ở cổ.

Khóe miệng ả hiện ra một tia châm chọc: “Chỉ dựa vào lực đạo như vậy mà

cũng muốn giết ta?"

“Nếu là nhân loại thì hiện tại đã chết, nhưng ngươi không phải người - Ngươi

có thể cảm nhận được loại đau đớn này không? Đây mới là điều mà ta để ý."

Liễu Bình nghiêm túc hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play