Ngoài thành.

Trong một con sông bỗng xuất hiện lốc xoáy.

Liễu Bình mang theo Johan nhảy ra từ trong nước, đứng trên bờ sông.

Hai người quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy thành thị đang bị thiêu đốt và hủy diệt, ánh lửa chiếu sáng bầu trời

đêm, loáng thoáng truyền đến một loạt tiếng kêu thảm thiết vang dội dâng trào

liên hồi.

"Đáng chết..."

Sắc mặt thiếu niên Johan tái nhợt, trong mắt lộ ra phẫn nộ, “Làm chiến sĩ của

thần linh, rõ ràng ta có thể..."

Hắn ta duỗi tay cầm kiếm.

"Không, chúng ta không thể ra tay."

Liễu Bình bình tĩnh nói.

Thượng để bỗng nói bên tai hắn: “Tuyến vận mệnh đã bắt đầu biến hóa, chúa tể

Ác Mộng đã nhận ra chút manh mối, nó sắp phái thủ hạ đắc lực tới nơi này xem

xét tình hình."

"Jenny! Ta nhớ người đâu có máu lạnh như vậy."

Johan bỗng cúi đầu nhìn hắn và nói.

Liễu Bình nhẹ nhàng nói: “Máu lạnh sao? Johan, đây là bài học đầu tiên để

người trưởng thành, nếu người thật sự muốn thay đổi tất cả, máu lạnh và tàn

khốc là bài học đầu ngươi phải học, mà không phải chuyện gì cũng muốn xông

thẳng lên trước."

"Vì sao!"

Johan giận dữ hét, “Các chiến hữu đang chiến đấu với quái vật, ta không thể

đứng ngoài cuộc --"

Bang! Liễu Bình tung một thủ đạo trực tiếp đánh hắn ta bất tỉnh.

"Thiếu niên nhiệt huyết, ta có thể lý giải người, nhưng ta càng khát vọng chiến

thắng bọn chúng hơn ngươi."

Hắn lắc đầu, sau đó khiêng đối phương lên vai.

Hắn có thể lý giải tâm tình của đối phương, nhưng cả thần linh cũng không phải

đối thủ của Ác Mộng-- Không trung truyền đến tiếng hú gọi sắc nhọn.

Một tồn tại hình người hắc ám cao mấy mét đáp xuống, đứng ở đối diện Liễu

Bình.

ồ ắ ế

"A... đáng buồn cỡ nào, trong nháy mắt thế giới hủy diệt mới thức tỉnh một chút

sức mạnh bé nhỏ không đáng kể..."

Quái vật hình người nói nhỏ, bỗng mở miệng ra, thả ra hai ánh hắc quang.

Hắc quang lập tức xuyên qua ngực Jenny và Johan, biến hai người thành xương

khô, đâm cho mặt đất hình thành một cái hố to sâu không thấy đáy.

"Trò xiếc nhàm chán."

Thân thể quái vật rung lên, xông lên không trung rồi nhanh chóng biến mất tăm

hơi.

Liễu Bình khiêng Johan lẳng lặng đứng một bên.- - Hình ảnh hai người bị giết

chết vừa rồi là biểu hiện giả mà hắn dùng “Đặc hiệu sư"

và “Lừa gạt"

để tạo ra.

Hắn đợi thêm một hồi lâu, thẳng đến chung quanh không còn động tĩnh gì thì

lúc này mới lặng lẽ lên đường, bay về hướng dãy núi.

Trong doanh địa bí ẩn.

Johan và Jenny nằm trên mặt đất, đều rơi vào hôn mê.

Tên người bọn họ không ngừng hiện ra từng dao động sức mạnh hỗn loạn, làm

hư không chung quanh cũng vì thế mà vặn vẹo.

Liễu Bình tiện tay lấy ra trận bàn, lại bày ra vài pháp trận ẩn nấp.

"Xem như bọn họ sống sót."

Liễu Bình nói.

"Không sai, chúng ta đi về trước, trở lại hai ngàn năm sau."

Nữ Tử Thần nói.

Chỉ thấy chiếc nhẫn màu đen trên tay Liễu Bình tỏa ra từng ánh hào quang, xóa

tan sạch mọi thứ chung quanh.

Liễu Bình phát hiện mình vẫn đứng trong thần miếu.

Trên từng hàng ghế dựa không có một bóng người.

Chỉ có cây dương cầm kia còn phát lên tiếng leng ka leng keng, diễn tấu làn

điệu không biết tên.

Nữ Tử Thần duỗi tay kéo một cái, lập tức rút ra hai thẻ bài từ hư không.

Một thẻ bài là Jenny.

Thẻ còn lại là Johan.

"Rốt cuộc, ta lại có thẻ bài."

Nàng ta vô cùng cảm khái mà nói.

"Kế tiếp phải làm cái gì?"



Liễu Bình hỏi.

"Jenny và Johan sẽ trở thành một cột mốc trong lịch sử, giúp ngươi có thể trở lại

đoạn lịch sử đó vào bất cứ lúc nào, ngươi có ý tưởng gì không?"

Nữ Tử Thần nói.

Bỗng nhiên.

Giọng nói của thượng đế vang lên: “Liễu Bình, đừng nói chuyện, lập tức bắt

đầu sáng tạo, ta sẽ dùng hết sức trợ giúp ngươi."

Liễu Bình im hơi lặng tiếng mà nhìn lại hư không.

Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đã sử dụng

thuật thời không kia của chúng thần, làm vận mệnh của Song Tử Tử Vong xảy

ra biến hóa."

"Bọn họ còn sống."

"Bởi vậy người đạt được ba ngàn điểm công đức."

"Chiến Trảm của ngươi thăng cấp thành Nếu có người nghe thấy âm thanh thì

đều bị chém chết đoạn hồn tại đây, hiện giờ dựa vào này ba ngàn điểm công

đức, ngươi có thể sử dụng sức mạnh “Sáng tạo và “Thần thánh, tăng cấp bậc

của nó lên một bước."

"Có bắt đầu sáng tạo ngẫu nhiên đao thuật Kỳ Quỷ cao cấp hay không?"

"Bắt đầu!"

Liễu Bình không chút nào do dự mà nói.

Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.

Nữ Tử Thần như nhận ra cái gì, bỗng biến mất khỏi nơi đó, hóa thành một

luồng sáng rồi bay trở về chiếc nhẫn trên tay Liễu Bình.

Hư không khẽ động.

Một nam tử mặc áo khoác màu đỏ sẫm, có tóc quăn màu bạc, chân đạp giày ống

màu đen lặng lẽ xuất hiện.

Gã vỗ tay và nói với Liễu Bình: “Năm đó ai cũng nói hình như thế giới này còn

ẩn giấu cái gì, nhưng vẫn không được khai quật ra, phàm nhân, người làm

không tồi."

"Thì ra là ngươi."

Liễu Bình nói.

"Ngươi quen biết ta?"

Nam tử nắm một thanh quyền trượng trong tay, rất hứng thú mà hỏi.- - Là chủ

trang viên! Gã là chủ trang viên của thế giới song song này!

"Đương nhiên ta biết người, nhưng ta muốn biết, vì sao người lại phát hiện biến

hóa của nơi này... Còn người khác biết không?"

Liễu Bình nói.

ố ế

"Ngươi muốn giết ta,"

Chủ trang viên bật cười và nói, “Một kẻ si tâm vọng tưởng-- cũng được, ta sẽ

cho ngươi một chút hy vọng -- Chuyện này luôn do ta theo dõi, cho nên trừ ta ra

thì không có ai chú ý nó nữa, nó chỉ là một trong vô số chuyện nhỏ trong lịch sử

mà thôi."

Liễu Bình nói: “Rất tốt, nếu là thế thì ta thật sự muốn giết ngươi."

"Phàm nhân à, chậc chậc chậc, hy vọng của các ngươi vĩnh viễn yếu ớt như vậy,

cho nên ta tiện tay là có thể bóp tắt."

Chủ trang viên cảm thán.

"Nói thật, ngươi cũng chỉ là kẻ phụng dưỡng chăm sóc vườn trái cây thôi, vì sao

luôn cảm thấy mình cao hơn người khác một bậc?"

Liễu Bình nói.

Nụ cười trên mặt chủ trang viên biến mất.

"Rốt cục ngươi là ai? Bỏ đi, chờ giết ngươi xong thì ta sẽ bắt lấy linh hồn người,

sau đó biết được mọi chuyện."

Chủ trang viên âm trầm mà nói.

Liễu Bình lại cười rộ lên, vẫy tay và nói với đối phương: “Tới đây."

Trong nháy mắt đó, hai người không động.

Đinh –– Trong một tiếng vang thanh thúy, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh

chóng hiện lên trong hư không: “Chúc mừng."

"Lấy sức mạnh to lớn của “Sáng tạo và “Thần thánh, hao phí ba ngàn điểm công

đức, đao pháp Kỳ Quỷ của ngươi đã tiến giai xong."

"Ngươi đạt được đạo thuật Kỳ Quỷ cao cấp hoàn toàn mới."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play