Chương 116

Trên một con đường nhỏ rất ít người của Mỹ quốc, Lê Mộc đứng ở ven đường chơi di động.

Một chiếc xe Buick màu đen lặng lẽ đứng ở phía sau Lê Mộc, Lê Mộc cũng không chú ý tới, trên xe đi xuống bốn nam nhân ăn mặc hắc âu phục, lặng lẽ đi tới phía sau Lê Mộc.

Lúc này Lê Mộc chán chết đùa nghịch di động, lại đột nhiên cảm thấy phía sau một loại cảm giác nguy cơ đã lâu không gặp đánh úp lại, từ sau gáy một trận gió lạnh đánh úp lại, ngay sau đó hắn liền ngã trên mặt đất.

Cùng lúc đó Lãnh Huyên ở trong biệt thự.

Từ Lê Mộc chạy đi siêu thị mười phút đi qua, Lãnh Huyên nhăn nhíu mày, tiếp tục lật xem tạp chí trong tay mình.

Nửa giờ đi qua, Lãnh Huyên buông tạp chí trong tay mình, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, lại quay đầu nhìn ngoài cửa sổ phương hướng siêu thị, ninh khẩn đôi mày thanh tú.

Ngay sau đó, một giờ đi qua, Lãnh Huyên có chút đứng ngồi không yên, cảm thấy trầm xuống, rốt cục ngồi không yên nữa.

Hiện tại cách Lê Mộc rời đi nàng đến siêu thị tìm di động đã qua một giờ, nhưng lại không thấy Lê Mộc trở về.

"Đô —— đô —— đô —— thực xin lỗi, số điện thoại ngài đánh đến tạm thời không thể chuyển được, xin gọi lại sau. sorry..." Điện thoại thông, lại không ai đón, hơn nữa tiếng đô vang ba lần liền không thể chuyển được, chứng tỏ di động đầu bên kia có người cố ý từ chối không tiếp điện thoại, Lãnh Huyên thử gọi điện thoại lần nữa, kết quả đối phương lại đóng máy.

Như vậy cũng tức là, hoặc là Lê Mộc không có cầm lại di động, mà là có người nhặt được điện thoại vì muốn lấy làm của riêng, cho nên tắt điện thoại. Hoặc chính là Lê Mộc tìm về di động, nhưng Lê Mộc tuyệt đối không có gan dám không tiếp điện thoại của nàng... Vậy thì chính là gặp người nào hoặc là đã xảy ra chuyện.

Lãnh Huyên cảm thấy chính mình có điểm mẫn cảm, Lê Mộc bất quá là đi siêu thị cách cửa nhà không xa, lại sẽ xảy ra chuyện gì, huống hồ bên cạnh hắn còn có Long tổ thành viên bảo hộ.

Nhưng mà...

Lãnh Huyên vẫn có chút không yên lòng, dù sao mỗ Lê kia cả ngày mơ mơ màng màng, không chừng là bị sự tình gì ràng buộc, cho nên Lãnh Huyên vẫn là quyết định đi ra ngoài tìm hắn.

Mặc vào áo khoác, vội vàng cầm cái chìa khóa, hướng về siêu thị chạy tới.

Siêu thị không tính lớn nhưng cũng không coi là nhỏ, Lãnh Huyên ở siêu thị chạy hai vòng cũng không có nhìn đến bóng dáng Lê Mộc, cảm thấy trầm xuống, chỉ có thể chạy đến quầy thu ngân tính toán hỏi một chút.

\". \" Lãnh Huyên hỏi mập mạp tiểu thư nhân viên thu ngân.

\" can I help you\" tiểu thư nhân viên thu ngân vẫn là thực chuyên nghiệp nói.

\" see a man\" Lãnh Huyên ngữ khí lộ một tia lo lắng.

\" chinese man... \" tiểu thư nhân viên thu ngân tạm dừng một chút, cẩn thận đánh giá Lãnh Huyên một chút.

Đây không phải là nữ nhân cùng cái tiểu tử người Hoa anh tuấn kia tú ân ái sao?

\" yes, but.... \ "

\" hour?? \" Lãnh Huyên hỏi.

Tiểu thư nhân viên thu ngân gật gật đầu, \". \ "

( đại ý là Lê Mộc một giờ phía trước quả thật đến nơi này, hơn nữa thực thuận lợi tìm được di động, rất nhanh liền ly khai (_). )

Nghe đến đó Lãnh Huyên tâm liền lạnh một phần, dựa theo tiểu thư nhân viên thu ngân nói chuyện, Lê Mộc phải là rất nhanh tìm được di động, cũng đã đi trở về, nhưng Lê Mộc lại vẫn chưa có về nhà, mà Lê Mộc khẳng định không dám ngắt điện thoại của nàng, như vậy tức là di động ở trong tay người khác, hơn nữa nàng đánh nhiều điện thoại như vậy, Lê Mộc không có quay về một cái, vậy nghĩa là Lê Mộc có thể bị người khống chế gặp phải nguy hiểm...

Không nên trách Lãnh Huyên quá mức mẫn cảm, có lẽ các ngươi sẽ cảm thấy nàng suy nghĩ nhiều. Nhưng hai người bọn họ vị trí hoàn cảnh không giống người bình thường, thời điểm phía trước cùng Hình Thần Húc giằng co liền các loại nguy nan gặp nạn. Súng bắn chim đầu đàn, lời ấy không giả, Lê gia ở trong quân quyền lực quả thật không nhỏ, nhưng đồng thời cũng nhận lấy rất nhiều cừu địch, điều này có lẽ chính là nguyên nhân chân chính khiến Lê lão gia tử rời khỏi quân đội.

Không có một gia tộc nào là có thể trường thịnh không suy, Cổ phủ trong《 Hồng Lâu Mộng 》liền là một ví dụ. Huống hồ hắn Lê gia ba đời đơn truyền, chờ lão gia tử mất sau, thời kì hậu bối của Lê gia, Lê Mộc lại không thể thừa kế thế lực trong quân, đến lúc đó nếu lại xuất ra cái bại gia tử giống Lý mỗ mỗ như vậy, Lê gia sớm muộn gì cũng xuống dốc, đã như vậy, chẳng bằng tự mình rời khỏi, còn có thể lưu trữ trong quân một số nhân mạch cùng uy vọng, còn tốt hơn nhiều so với bị con cháu bất hiếu bại rụng, quân chính giới nước quá sâu, hơi có vô ý sẽ vạn kiếp bất phục.

Ẩn lui liền cần chuyển hình, mà cùng Lãnh thị tập đoàn thông gia hoàn toàn là lựa chọn tốt nhất, Lãnh gia chỉ có con gái một, Lãnh lão gia tử đã mất lại còn là bộ hạ của Lê lão gia tử, hai nhà sâu xa thâm hậu. Thương giới không có loan loan nhiễu nhiễu nhiều như chính giới vậy, Lãnh thị tập đoàn hoàn toàn có thể dựa vào thế lực vốn có của Lê gia để phát triển càng nhanh chóng, đến lúc đó người nối nghiệp vẫn là Lê gia con cháu, trong quân uy vọng cũng không sẽ biến mất, không thể không nói, Lê lão gia tử mưu hoa không thể nói là không lâu dài.

Nhưng ở giai đoạn mấu chốt phát sinh chuyện như vậy, Lãnh Huyên có chút hối hận phía trước bởi vì tư tâm muốn cùng Lê Mộc trôi qua một chút thế giới hai người, không có sớm mang Lê Mộc về nước, bằng không ở quốc nội, là tuyệt không người nào dám động thủ.

Lấy di động ra tiếp tục cấp Lê Mộc gọi điện thoại, nhưng vẫn đang là trạng thái tắt máy, lúc này Lãnh Huyên nhớ tới Long tổ nhân.

Đúng vậy, Lê Mộc có Long tổ nhân bảo hộ, nhất định sẽ không xảy ra chuyện, cho dù đã xảy ra chuyện gì Long tổ nhân cũng sẽ liên hệ nàng.

Nghĩ đến đây, Lãnh Huyên hôm nay lại một lần cảm thấy chính mình quá nhạy cảm, nhưng phàm là chuyện quan hệ đến Lê Mộc cùng đứa con nàng liền không thể bình tĩnh xử sự, dù sao một lớn một nhỏ hai cái vô lại này làm cho nàng không khi nào bớt lo, nhưng nghĩ tới bọn họ lại sẽ cảm thấy thực ấm lòng...

\" đô —— đô —— đô ——\" Lãnh Huyên cấp Long Cửu gọi điện thoại, bởi vì bình thường đều là nàng cùng Long Thất phụ trách bảo hộ Lê Mộc, vì sao không gọi cho Long Thất đâu? Bởi vì Long Cửu so với Long Thất đáng tin cậy hơn, tuy rằng bình thường nói không nhiều lắm dung mạo không quá nổi bật hơn nữa đối mọi người lãnh lãnh đạm đạm, nhưng lại là thực lực cực mạnh tối phụ trách nhiệm, đương nhiên, còn có chính là Lãnh Huyên trong lòng luôn luôn đối Long Thất một chút tiểu chú ý.

\" Lê thái thái sao? Xin hỏi có chuyện gì? \" vẫn là trước sau như một ngữ điệu lãnh lãnh đạm đạm.

\" Ừm, tôi muốn biết Lê Mộc đi nơi nào. \ "

\" Thật có lỗi Lê thái thái, tôi... đang xin nghỉ, cho nên... \" không biết vì sao thời điểm Long Cửu nói ra những lời này, Lãnh Huyên cứ cảm giác nàng đang thẹn thùng.

Long Cửu cô nương này cũng sẽ thẹn thùng a... Lãnh đại tổng tài tỏ vẻ mình tựa hồ phát hiện cái gì tân đại lục.

Nhưng lúc này không phải thời điểm để Lãnh Huyên nghĩ nhiều, nàng nhanh hỏi tiếp: "Vậy Long Thất đâu? Nàng đang bảo hộ Lê Mộc sao?"

"Long Thất nàng..." Long Cửu ngữ khí có chút là lạ, nhưng không đợi Long Cửu nói cái gì đi ra, Lãnh Huyên chợt nghe đến điện thoại bên kia có một người kiều mỵ thanh âm.

"Lão công, điện thoại của ai a? Ngủ tiếp lát nữa ~ "

Nga? Lãnh đại tổng tài tỏ vẻ giống như lại phát hiện chuyện gì đó không thể ngờ được... (*/w\*)

"Là Long Thất?" Lãnh Huyên lời này mặc dù là hỏi, trên thực tế lại là câu trần thuật.

"Ừm, chúng ta hai cái cùng nhau xin nghỉ..." Long Cửu tỏ vẻ thời điểm nói lời này lần đầu tiên muốn tìm cái lỗ chui đi xuống, ngay sau đó nói, "Lê thái thái, Long Tứ đang phụ trách bảo hộ Lê tiên sinh, ngài vẫn là liên hệ hắn đi."

Cắt đứt điện thoại của Long Cửu, Lãnh Huyên lại khẩn cấp gọi điện cho Long Tứ.

"Uy? Xin hỏi là vị nào?" Long Tứ thanh âm nghe cũng quái quái.

"Tôi là Lãnh Huyên, Lê Mộc ở đâu?" Tám chữ mà thôi, ngữ khí phối với uy áp Lãnh Huyên mang theo, làm cho Long Tứ có chút khẩn trương đổ mồ hôi.

"Lê thiếu không ở chỗ ngài sao?"

"Tôi hiện tại đang hỏi anh, anh không phải phụ trách bảo hộ hắn sao? Sao lại không biết hắn ở nơi nào?" Lãnh Huyên âm thầm kinh hãi.

Long Tứ ngữ khí có chút trốn tránh, "Tôi... Lê thiếu muốn cùng ngài trôi qua thế giới hai người, cho nên tôi đi nơi khác dạo một chút..."

Cái gì? Nói cách khác bên người Lê Mộc căn bản là không có ai bảo hộ.

Nhất định là đã xảy ra chuyện.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play