Uy Tinh không đợi tôi lên tiếng mà tự nói tiếp.   

“Từ khi tôi hiểu chuyện, bố mẹ tôi thường nói với tôi một câu, rằng tôi mang mệnh cách của phượng hoàng, sinh ra là để phụ tá anh thành rồng, vì vậy từ nhỏ tôi đã biết tôi có một vị hôn phu tên là Trương Ly”.   

Nói tới đây, Uy Tinh ngẩng đầu nhìn tôi với vẻ u ám.   

Cô ta nói vậy khiến tôi càng sững sờ hơn.   

Tôi chờ đợi Liễu Nguyệt Như mười năm, không ngờ Uy Tinh cũng đợi tôi mười năm?  

Như vậy thì tôi đã mơ hồ hiểu ra vì sao năm đó ông nội tôi lại cải mệnh làm trái ý trời, không tiếc hao tổn dương thọ là để cho tôi lựa chọn Liễu Nguyệt Như.   

Có lẽ là do ân oán giữa nhà họ Trương chúng tôi và nhà họ Uy quá sâu sắc và kéo dài nên ông nội không cam tâm khiến tôi phải chịu mệnh cách như vậy và trở thành kẻ xấu như nhà họ Uy.   

Nhớ tới ông nội, tôi bỗng cảm thấy đau lòng rồi lại nghĩ tới việc Uy Tinh lừa tôi và Tam Thanh vào trong động cổ thi, hại Tam Thanh suýt nữa mất cả mạng thì tôi càng nhìn Uy Tinh với ánh mắt căm hận hơn vài phần.   

“Anh không cần nhìn tôi như vậy. Từ nhỏ tôi đã hiểu âm dương nên biết được nhân quả không thuận theo ý người. Anh không muốn có liên đới gì tới tôi, tôi càng không muốn. Vì vậy hôm đó tôi mới lừa anh, dụ anh vào trong động cổ thi ở dưới tòa ký túc xá”.   

Có lẽ là cảm thấy đau đớn vì cái nhìn đầy hận thù của tôi nên khuôn mặt xinh đẹp của Uy Tinh trắng bệch, sau đó cô ta đứng thẳng người, tỏ ra lạnh lùng.  

“Ông nội đã hứa rằng, nếu tôi có thể thu phục được tiên bảo hộ của ông nội anh thì sẽ giúp tôi giải trừ mệnh Phượng, như vậy cuộc đời này của tôi sẽ do tôi nắm giữ, không còn bị vận mệnh ràng buộc nữa”.   

Câu nói đó của Uy Tinh nghe vô cùng chân thành.   

Nghe cô ta nói xong tôi bỗng cúi đầu im lặng.   

Mặc dù vận mệnh đã sớm được viết trên sổ sinh tử nhưng thử hỏi có mấy người cam tâm để cho vận mệnh điều khiển chứ?  

Giống như nhà họ Uy muốn vận hành đại trận thống trị thiên hạ chẳng phải là vì để cải mệnh làm trái ý trời, muốn nắm giữ vận mệnh của mình sao.   

Những điều mà ông nội làm cho tôi cũng chẳng phải sao?  

Vì vậy, để nắm giữ vận mệnh của chính mình, Uy Tinh đã lừa tôi và Tam Thanh vào động cổ thi, nói kỹ ra thì cô ta không hề sai.   

“Giờ cả hai người đã giao Long Phượng Giản, dù mệnh cách không thay đổi nhưng ít nhiều cũng đã giải quyết được sự ràng buộc về nhân duyên giữa hai người. Hơn nữa giờ Trương Ly cũng đã có người trong lòng nên tôi nghĩ sự xuất hiện người trong lòng cô cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi”.   

Tam Thanh cảm thấy thổn thức khi nghe Uy Tinh nói như vậy. Thấy tôi không nói gì nên Tam Thanh liền mở miệng hóa giải bầu không khí ngượng ngùng.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play