Vừa nghe Tam Thanh nói đây là vật âm, tôi lập tức cảm thấy lạnh sống lưng như thể có một con quỷ đang ngồi trên lưng tôi vậy.  

Tam Thanh hiểu nhiều biết rộng hơn tôi, sư thúc tôi chống cằm ra chiều suy nghĩ một lát rồi nói.  

"Việc này vẫn chưa nói chắc được, trước đây tôi từng nghe các huynh đệ tán gẫu và nhắc tới nó. Họ nói có người sẽ cho vật âm lên người để tăng cường Đạo hạnh, nhưng tôi chưa từng tận mắt chứng kiến. Nếu mắt quỷ trên người cậu thực sự là vật âm thì đúng là lần này tôi mới được mở mang tầm mắt".  

Nói rồi, Tam Thanh thậm chí còn có vẻ phấn khích muốn thò tay ra sờ cái mắt quỷ trên lưng tôi.  

Nhưng Tam Thanh còn chưa kịp động vào thì tôi đột nhiên cảm thấy sau lưng ngứa ngáy như thể có ai đang nắm lấy cột sống tôi khiến tôi không thể cử động nổi.  

Đồng thời, Tam Thanh sau lưng tôi cũng hít một hơi lạnh như thể vừa nhìn thấy một cảnh tượng đáng sợ nên lập tức né sang đứng bên cạnh tôi.  

Tam Thanh vốn đang bị trọng thương, muốn ngồi xuống cũng khó khăn thế mà ban nãy lại phản ứng nhanh lẹ như vậy. Điều đó khiến tôi không khỏi nghi ngờ rốt cuộc Tam Thanh đã nhìn thấy cái gì mà quên luôn cả vết thương trên người?  

"Thứ gì vậy, cái mắt quỷ này là vật sống sao?"  

Tôi còn đang định hỏi sao cái mắt quỷ này lại sống được chứ, nhưng những cơn vừa đau vừa ngứa trên lưng khiến tôi hít thở thôi cũng khó khăn chứ đừng nói là mở miệng nói chuyện.  

Một lúc sau, chân tay tôi mới có lại chút cảm giác, lúc này toàn thân đã toát mồ hôi lạnh.  

"Sư thúc... thúc định lấy mạng tôi sao..."  

Trán tôi toát mồ hôi, bất mãn trợn mắt nhìn Tam Thanh.  

"A, cái mắt quỷ sau lưng cậu lườm tôi thì cũng thôi đi, giờ đến cậu cũng lườm tôi sao? Nếu không phải tôi phản ứng nhanh thì ban nãy tôi đã bị hồn phi phách tán rồi!"  

Tôi quay người lại mới phát hiện Tam Thanh mặt mũi trắng bệch như thể đang kinh sợ điều gì đó. Giờ lại nghe Tam Thanh nói vậy, tôi mới biết ban nãy khi toàn thân tôi ngứa ngáy khó chịu chính là lúc con mắt quỷ kia mở ra!  

"Mẹ nó, đúng là thiên hạ rộng lớn việc kỳ lạ gì cũng có. Tôi mới từng nghe qua có người muốn làm phép mượn vật âm lên người để tăng cường Đạo hạnh. Nhưng giờ xem ra âm vật này lại đang mượn cơ thể cậu. Trương Ly, rốt cuộc trên người cậu đang giấu thứ bảo vật gì? Đến cả vật âm cũng chọn cậu".  

Sau khi thoát được mắt quỷ, Tam Thanh lúc này mới nhớ ra những vết thương trên cơ thể nên vừa nghiến răng nghiến lợi đi về phía giường vừa không ngừng than thở.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play