"Nếu cậu đã từ chối rượu mừng để uống rượu phạt thì tôi cũng không cần kiêng nể gì nữa. Vốn nhà họ Uy và cậu không đội trời chung, giờ tôi mượn cơ hội hôm nay nhổ cái đinh trong mắt là cậu đi!"
Uy Chấn Tử này nhìn thì có vẻ là người văn minh nhưng hành sự lại không hề hợp đạo lý, chỉ cần nói lời không hợp ý ông ta là ông ta lập tức động tay chân.
Tôi cười lạnh, đám người nhà họ Uy quả ti tiện bỉ ổi. Có điều Uy Chấn Tử này là gia chủ nhà họ Uy. Nếu ông ta đã lật mặt như vậy thì tôi cũng sẽ dùng toàn bộ sức lực để ứng chiến.
Thấy Uy Chấn Tử nổi trận lôi đình định ra tay với tôi, Uy Tinh bên cạnh mặt như đưa đám đột nhiên đứng bật dậy.
"Ông nội! Mặc dù Trương Ly lừa cháu, nhưng cũng là do cháu lừa họ trước, ông có thể tạm tha cho anh ta một mạng được không?"
Nghe Uy Tinh nói vậy, tôi cảm thấy rất ngạc nhiên, không khỏi quay sang nhìn cô gái này.
Tôi tưởng rằng sau màn tương kế tựu kế qua lại giữa chúng tôi thì Uy Tinh phải ghét chúng tôi đến nỗi không đội trời chung mới phải chứ. Tôi thật không ngờ cô gái này lại nhảy ra nói đỡ cho tôi trong thời khắc nước sôi lửa bỏng thế này.
Có điều tôi cũng nhận ra, Uy Tinh vô cùng nể sợ Uy Chấn Tử, lời nói lúc nào cũng cung kính khúm núm như thuộc hạ nói với chủ nhân, như thể giữa họ không hề có chút tình thân nào vậy.
"Ông nội, cháu..."
Uy Tinh không phải kẻ ngốc nên đương nhiên hiểu được thâm ý trong lời nói của ông nội. Mặt Uy Tinh bỗng chốc trắng bệch, bất lực hé miệng nhưng lại chẳng nói nên lời.
"Họ Uy kia, mục tiêu của ông là tôi, đừng kéo những việc không liên quan vào. Hiện giờ Hồ tiên đã ký khế ước với tôi nên đương nhiên sẽ bảo vệ tôi bình an. Nếu ông muốn lấy mạng tôi thì nghĩ kỹ xem bản thân có làm được hay không đã!"
Uy Tinh trong tình cảnh khó bảo vệ bản thân mà vẫn nhớ tới việc cầu xin cho tôi, đối với tôi thì đây cũng là một loại ơn nghĩa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT