Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân"Xin thứ lỗi, nếu anh muốn bàn công việc xin mời ngày mai đến văn phòng làm việc! Tôi tan làm rồi!" Diệp Tiểu Yêu đẩy hắn ra, đóng cửa xe lại.

Sau khi xe lái ra ngoài, cô mới hồi tưởng lại lời của Quan Quý Sâm, Hồng Tường muốn hợp tác với Lục thị, không đơn giản chỉ là hợp tác vậy đâu! Nghĩ đến chuyện Lục Du Văn ép Lục Ly phải đi thăm Quan Quý Hi, cô buồn bực một lúc, vốn là đã đủ rối loạn, nếu thật sự hợp tác, chẳng phải sẽ loạn hơn sao?

Về đến nhà, tìm không thấy xe của Lục Ly, cô có chút bất an, người kia sẽ không suy nghĩ miên man, rồi tự mình tức giận chứ!

Suy nghĩ một chút, cô lấy điện thoại ra gọi cho hắn, Lục Ly nhận, vừa lên tiếng đã tức giận nói: "Diệp đại thẩm, có chuyện gì sao? Đã tan tầm rồi mà vẫn còn quản chặt thế sao, xong chưa?"

Diệp Tiểu Yêu tức đến không thở nổi, kiềm chế cơn tức lạnh nhạt nói: "Chỉ muốn hỏi anh có về ăn cơm hay không? Anh có việc gì thì cứ làm đi!"

"Đừng đến đây, có bạn bè mời cơm, em tự mình ăn đi!" Lục Ly cúp máy.

Diệp Tiểu Yêu buông điện thoại xuống, không lâu sau, gọi cho Mạnh Bảo Oánh, nói mời cô ăn cơm.

Mạnh Bảo Oánh bên kia bận rộn, nghe xong liền nói: "Tớ còn chút chuyện chưa làm xong, cậu cứ đến nhà hàng chờ tớ trước đi! Tớ làm xong sẽ tới ngay!"

"Được!" Diệp Tiểu Yêu nói muốn đi ăn lẩu cùng với cô, sau đó đi trước, gọi một chút đồ ăn, cô nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ. Thời tiết hôm nay khá lạnh, xe trên đường cũng ít đi hẳn, ngồi một hồi lâu, thấy một chiếc Porsche màu vàng chạy tới dừng ở ven đường.

Cô tò mò nhìn thêm một chút, thấy Mạnh Bảo Oánh xuống xe, liền nhìn về phía ghế lái, Diệp Tiểu Yêu mơ hồ thấy lái xe hình như là một chàng trai trẻ tuổi, còn chưa kịp nhìn rõ, người này đã lái xe đo.

Một lúc sau Mạnh Bảo Oánh đi tới, thấy cô liền cười, cô đang mặc một chiếc váy ngắn màu đen ôm người, mang một đôi boot cao đến gối, nhìn rất gợi cảm, chọc cho rất nhiều đàn ông trong quán đều quay lại nhìn cô.

Diệp Tiểu Yêu bật cười, Mạnh Bảo Oánh vẫn như trước đây, đi tới đâu liền gây chú ý đến đó!

"Tại sao lâu lắm rồi không liên hệ với tớ? Trước đo vài ngày có gọi cho cậu đều không được, tớ còn tưởng cậu mất tích rồi chứ!" Mạnh Bảo Oánh vừa ngồi xuống liền oán trách.

"Đi ra ngoài!" Diệp Tiểu Yêu ước chừng lúc cô gọi là lúc mình đang ở khu mỏ, nên nói giải thích sơ qua.

Mạnh Bảo Oánh cũng quen với công việc của cô, nên không truy hỏi nữa, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, ngẫu nhiên nói tới công việc, Mạnh Bảo Oánh thuận miệng nói: "Trước đó vài ngày tớ có cùng sếp đến nhà một người bạn ăn, gặp phải sếp của cậu, bộ dáng rất đẹp trai nha!"

"Lục Ly sao?" Diệp Tiểu Yêu cười nói: "Tên đó chỉ có dung mạo rất đẹp trai thôi, chứ bình thường giống như một đứa trẻ không hiểu chuyện, khiến cho cậu dở khóc dở cười!"

"Cậu và anh ta làm chung cũng không tệ lắm nhỉ?" Mạnh Bảo Oánh cười nói: "Có suy nghĩ sẽ tiến thêm bước nữa không?"

Diệp Tiểu Yêu có chút chột dạ, lắc đầu nói: "Cậu ta còn nhỏ hơn tớ, lại nói đến loại gia đình cao như vậy, tớ trèo không tới, nên là thôi đi!"

Mạnh Bảo Oánh cười một cái nói: "Cũng đúng, Lục gia là danh môn vọng tộc, trong nhà còn có tới hai người phụ nữ lợi hại, nhà Quan Quý Sâm so sánh với họ chỉ là nước cạn, tớ cũng thấy cậu không nên dính tới phiền phức này. Đúng rồi, Quan Quý Sâm có gọi điện cho tớ, nói tớ giúp anh ta khuyên nhủ cậu cho anh ta một cơ hội, anh ta có đến tìm cậu không?"

"Có, rất phiền phức!" Diệp Tiểu Yêu thở dài nói: "Cậu nói xem, người đàn ông này có vấn đề rồi, lúc cậu toàn tâm toàn ý với anh ta thì anh ta không biết quý trọng, giờ buông bỏ lại cảm thấy cậu là bảo bối, đuổi theo không chịu thả ra là sao!"

"Vậy cậu có muốn quay lại không?" Mạnh Bảo Oánh cười nói: "Tớ thấy Quan Quý Sâm rất có thành ý, nói rất cảm động đấy!"

Diệp Tiểu Yêu lắc đầu nói: "Cảm động gì chứ? Bảo Oánh, tớ chỉ cần nghĩ tới việc mẹ của tớ suýt chút nữa bị đuổi ra khỏi viện điều dưỡng thì dù hắn ta làm gì cũng không cảm động được tớ! Cái cảm giác bước đến đường cùng, chỉ cần cậu trải qua một lần sẽ không muốn trải qua lần nữa. Cho nên, tớ sẽ không quay lại với anh ta, về sau cũng sẽ không tin tưởng sẽ có người chăm sóc mẹ tớ như đang chăm sóc mẹ ruột hắn vậy!"

Nhắc tới mẹ của Diệp Tiểu Yêu, Mạnh Bảo Oánh quan tâm hỏi: "Mẹ cậu vẫn như vậy sao? Vẫn không nhớ ra cậu là ai?"

Diệp Tiểu Yêu nhún vai nói: "Như cũ, bác sĩ nói nếu như không có kích thích gì quá lớn, bà ấy có khả năng như vậy cả đời. Nhưng mà tớ thoả mãn rồi, chỉ cần bà ấy tỉnh tỉnh mê mê, vui vẻ là được rồi, nhớ ra tớ hay không cũng không còn quan trọng!"

"Ài, như vậy cũng là một loại may mắn!" Mạnh Bảo Oánh thoải mái mà vỗ vỗ lên bàn tay cô: "Chỉ có cậu chịu khổ thêm một chút! Nhưng mà yên tâm, tớ sẽ ở bên cạnh cả đời!"

Diệp Tiểu Yêu nở nụ cười, gật đầu nói: "Bạn bè vẫn tốt hơn so với đàn ông, đàn ông sẽ ra ngoài ngoại tình, bạn bè sẽ không, tình bạn càng ngày càng gắn chặt! Đúng rồi, đừng nói chuyện của tớ, vừa rồi người đưa cậu đến đây là bạn trai cậu sao?"

Mạnh Bảo Oánh sửng sốt một chút, lộ vẻ không phải, cười nói: "Không phải, chỉ là một người theo đuổi thông thường, cứ muốn đưa đón tớ, có tài xế không dùng mới là uổng phí, nên liền đồng ý đi thôi!"

"Cậu cũng nên quyết định tìm bạn trai đi!" Diệp Tiểu Yêu khuyên nhủ: "Dù sao chơi đùa mãi cũng không phải là kế lâu dài!"

Mạnh Bảo Oánh cười liếc cô một cái nói: "Kết hôn cũng không có ý nghĩa gì, nhìn cậu xem, nói chi xa xôi, Ngô Thuỵ sinh con xong còn bị người ta ghét bỏ, đúng rồi, nói cho cậu biết một việc, mấy hôm trước Vi Bồ nhà cô ấy dẫn một yêu tinh đến nhà hàng, cậu rảnh rỗi thì đi xem Ngô Thuỵ, dặn cô ấy cẩn thận một chút, quan sát kỹ chút. Cậu và cô ấy quan hệ tốt hơn, nói những cái này cậu nói sẽ dễ dàng hơn!"

Diệp Tiểu Yêu nhíu mày, lo lắng nói: "Ngô Thuỵ rất thích Vi Bồ, nếu là thật, cô ấy nhất định sẽ rất thương tâm!"

Mạnh Bảo Oánh gật đầu nói: "Cô ấy không giống chúng ta, tốt nghiệp rồi gả cho Vi Bồ, quen làm thiếu phu nhân, nếu như thật sự tới bước ly hôn, nên tập trung vào đòi tiền trợ cấp, tránh cho việc phải trải qua thời gian khổ sở!"

"A, hy vọng đừng làm rộn chuyện đến mức đó!" Diệp Tiểu Yêu đau đầu, Ngô Thuỵ chưa có một chút kinh nghiệm làm việc nào, còn mang theo con gái, nếu như thật sự ly hôn, cô ấy phải sống thế nào đây!"

"Cho nên tớ mới nói kết hôn không có ý nghĩa! Tình cảm hai người tan vỡ, còn liên luỵ đến đứa bé, chẳng bằng làm một người tự do thoải mái!"

Mạnh Bảo Oánh cũng không biết sao tâm tình dần tệ hơn, một ly rượu rồi lại một ly, uống đến say khướt, Diệp Tiểu Yêu không có biện pháp, không thể làm gì hơn là lái xe đưa cô về nhà.

Tửu lượng của Mạnh Bảo Oánh không tốt, về đến nhà không chịu ngủ, ôm Diệp Tiểu Yêu khóc rồi lại nói, khóc mệt rồi mới chịu ôm Diệp Tiểu Yêu ngủ.

Diệp Tiểu Yêu lo lắng, không thể làm gì hơn là ở lại căn hộ của cô ấy chăm sóc cô ấy, sáng sớm hôm sau, cô thấy ổn rồi mới tìm một bộ đồ của Mạnh Bảo Oánh, tắm rồi vội vàng đến công ty.

Y phục của Mạnh Bảo Oánh không phải phong cách của cô, tuy cô đã chọn một bộ đồ đen rất khiêm tốn, nhưng mà váy ren, còn có trên cổ áo là một lớp vải mỏng để lộ phía trên ra, tạo nên một phong cách thần bí, hoa lệ, khi đến phòng làm việc, cả đám người đều trợn to mắt, đều chú ý vào cô.

Đám Chu Cận hôm qua nhìn thấy Quan Quý Sâm tới đón cô, đều tưởng là của Quan Quý Sâm mua, Tống Húc nhìn váy, cười nói: "Diệp tỷ, chồng trước chị tặng sao? Thật xinh đẹp, tốn không ít tiền nha!"

"Không phải, là của bạn tôi!" Diệp Tiểu Yêu nhàn nhạt giải thích một câu rồi đi về phía phòng làm việc của mình.

Chu Cận và Tống Húc lặng lẽ bàn luận, váy là hàng nổi tiếng, sáu số(1) còn chưa biết có mua được hay không, bạn của Diệp Tiểu Yêu làm sao có thể hào phóng như vậy, lại tặng cô một váy đắt tiền như thế.

Lục Ly đi tới, vừa lúc nghe được hai người nói chuyện, liền sụ mặt đi vào phòng làm việc của mình.

Diệp Tiểu Yêu xem tư liệu hồi lâu, Chu Cận gõ cửa tiến vào, nói Lục tổng bảo cô và Lục Ly đi lên có chuyện cần bàn.

Cô không thể làm gì hơn là buông công việc xuống đi tìm Lục Ly, đẩy cửa đi vào, thấy Lục Ly nằm dài lên bàn chơi điện thoại, cô nhíu mày, kiềm nén tức giận nói: "Ly, Lục tổng bảo chúng ta lên trên, đi thôi!"

Lục Ly liếc cô, miễn cưỡng đứng dậy theo cô lên lầu.

Hai người đi vào, thấy trong phòng làm việc có Quan Quý Sâm cùng Chu Mai Nhiêu đang ngồi, Diệp Tiểu Yêu nhíu mày một cái, không ngờ tới là Quan Quý Sâm nói chuyện hợp tác là sự thật.

"Ly, qua đây, Quan tổng có mấy hạng mục muốn hợp tác cùng Lục thị, cha và Lục đổng đã quyết định rồi, giao cho bộ phận của các con, hi vọng các con hợp tác vui vẻ!" Lục Du Văn nói.

Lục Ly nhìn sang Quan Quý Sâm, nói một cách lạnh lùng: "Bảo anh ta hợp tác với Lục Quân Viễn đi! Tôi không hứng thú!"

"Làm càn, đây là công việc, không phải con không hứng thú sẽ không làm!" Lục Du Văn buông bỏ thể diện, mắng: "Tính cách buông thả của con cũng nên sửa đổi lại cho ta, đừng để người khác chê cười cha nuôi dạy con không đàng hoàng!"

Lục Ly lập tức nói: "Lục tổng không thích phong cách làm việc của tôi cũng không có cách nào, nếu như Lục thị không chịu được thì tôi đi là được!"

Hắn nói xong liền thực sự bỏ ra ngoài, Diệp Tiểu Yêu kéo hắn lai, cầu khẩn nói: "Ly..."

Lục Ly lạnh giọng: "Buông tay!"

Lục Du Văn tức giận đến tái xanh mặt mày, cố kỵ Quan Quý Sâm còn ở đây, không thể làm gì hơn là nuốt cục tức này xuống: "Cái tính xấu này của con, nói con hai câu liền bày trò chọc tức, thật không biết ông ngoại con dạy con thế nào! Qua đây, cầm tư liệu xem đi, xong rồi cùng Quan tổng bàn bạc kỹ lưỡng!"

Diệp Tiểu Yêu thấy hắn không đi nữa, không thể làm gì hơn là buông tay hắn ra, đi tới nhận lấy tư liệu nói: "Tôi sẽ cùng Lục thiếu nghiên cứu một chút rồi sẽ nói lại với Quan tổng!"

Lục Ly hừ lạnh một tiếng, đi thẳng, Diệp Tiểu Yêu hạ thấp người nói với Quan Quý Sâm: "Quan tổng, chúng tôi sẽ liên hệ lại sau! Chúng tôi đi trước!"

Cô vội vã đuổi tới, đuổi kịp Lục Ly ở thang máy.

Lục Ly nhìn sang mớ tài liệu, cười lạnh nói: "Người ta cho hai người cơ hội hợp lại, em vui vẻ trong lòng rồi chứ!"

Diệp Tiểu Yêu nhíu mày, kiên nhẫn nói: "Ly, đây là công việc, anh đừng mang công việc với việc riêng hợp lại làm một!"

Lục Ly nghiến răng, thấy thang máy đến rồi, liền kéo tay cô vào, bên trong còn hai nhân viên, hắn liếc người ta: "Có thể phiền hai đi chuyến tiếp theo không? Chúng tôi có chuyện cần bàn bạc riêng!"

Hai nhân viên này nhìn hắn, thức thời bước ra ngoài, hắn đưa tay bấm đóng thang máy, xoay người lại ép Diệp Tiểu Yêu vào vách nói: "Đừng tìm anh nói việc công việc riêng gì, tên họ Quan kia có ý gì không lẽ em không nhìn ra sao? Diệp Tiểu Yêu, em nói, em có phải rất cầu mong sẽ quay về với hắn đúng không? Em dám nói em không động tâm sao?"

"Ly, anh muốn em nói bao nhiêu lần nữa, em chưa từng nghĩ sẽ tái hôn lại với anh ta. Anh lý trí một chút được không, là ý của cha và ông nội của anh, vì sao bọn họ làm vậy, chẳng lẽ thật sự là vì em sao?"

Diệp Tiểu Yêu tức giận đẩy hắn ra quát: "Anh tức giận với em, em lại phải tìm ai đó tức giận lên sao? Cơ hội hợp tác này còn chưa biết là dành cho ai đâu!"

Lục Ly quát: "Cho nên anh mới không nhận, là em nhận tài liệu. Em vội vàng nhận như thế, nếu không phải vì muốn hợp tác với Quan Quý Sâm, không lẽ là vì muốn gấp rút đẩy anh đi sao? Giao anh cho Quan Quý Hi rồi cũng sẽ không làm hỏng việc tốt của em nữa rồi, đúng không?"

Diệp Tiểu Yêu nhíu mày, quát lên: "Lục Ly, nói anh vẫn chưa hiểu sao, nếu như không phải em vì tốt cho anh, em làm sao có thể nhận tài liệu này chứ?"

"Hừ, đừng dùng danh nghĩa muốn tốt cho anh mà làm việc, cơ hội như vậy anh không lạ gì, ai thèm làm với tên đó chứ!"

Thang máy ngừng lại, Lục Ly tức giận đùng đùng đi ra ngoài, Diệp Tiểu Yêu cắn răng đuổi theo, Lục Ly vào phòng rồi đóng cửa lại, nhốt Diệp Tiểu Yêu ở ngoài cửa, khiến cô tức giận siết chặt nắm tay.

Nhìn thấy đám Chu Cận đang kinh ngạc nhìn cô, cô nuốt tức giận xuống, nói: "An Dịch, đến phòng làm việc của tôi một chút!"

Cố An Dịch đang nói chuyện với Uông Vĩ Tình, nghe vậy liền đi tới, hai người đi vào phòng làm việc của Diệp Tiểu Yêy, Diệp Tiểu Yêu đưa tài liệu cho hắn, xoa xoa trán nói: "Lục tổng muốn chúng ta hợp tác cùng Hồng Tường, anh xem mấy tài liệu này trước đi, chút chúng ta lại bàn bạc!"

"Hồng Tường? Đó không phải là công ty chồng trước của cô sao?" Cố An Dịch kinh ngạc hỏi, lập tức như hiểu ra điều gì: "Cô và Lục thiếu náo loạn không vui vì chuyện này?"

Diệp Tiểu Yêu cười khổ: "Không chỉ như vậy! Tôi nói thật với anh! Lục đổng và Lục tổng khả năng thích thiên kim nhà Quan gia, muốn nối tơ hồng cho Lục thiếu! Chồng trước của tôi cũng tới góp một góc, An Dịch, tôi có cảm giác muốn sụp đổ, quan hệ này loạn xạ hết cả lên!"

Cố An Dịch đồng tình gật đầu: "Đúng là rất loạn! Nhưng không phải Quan Quý Sâm còn chưa giải trừ hôn ước với Phạm Tư Dư sao? Hắn làm như vậy, Phạm Tư Dư bằng lòng từ bỏ ý đồ sao?"

Diệp Tiểu Yêu buồn rầu nói: "Cũng không phải, Quan Quý Hi và Quan Quý Sâm đã đủ phiền toái, nếu như thêm cả Phạm Tư Dư, anh có thể tưởng tượng cuộc sống của tôi khổ sở bao nhiêu rồi đấy! Hết lần này tới lần khác vị chủ nhân kia không cách nào hiểu được, luôn náo loạn với tôi... Tôi không phải là muốn chết đi cho rồi sao!"

Cô chán nản tựa đầu xuống bàn, thật sự gặp phải trở ngại.

Cố An Dịch bị động tác của cô chọc cười, lắc đầu nói: "Có khả năng Lục thiếu lo sợ là cô tái hôn với Quan Quý Sâm! Không có cảm giác an toàn, lo lắng cũng không thể tránh khỏi, cô chịu khó tha thứ một chút!"

Diệp Tiểu Yêu bĩu môi nói: "Anh không nói sai chứ? Không có cảm giác an toàn phải là tôi mới đúng! Lục thiếu người ta dáng dấp đẹp trai rồi còn trẻ tuổi nữa, đến chỗ nào cũng hoa đào cũng nở mấy đoá, tôi còn chưa lo lắng anh ta có gì với Quan Quý Hi, anh ta còn trách ngược lại tôi, tôi đúng là oan còn hơn Đậu Nga mà!"

Cố An Dịch cười nói: "Vậy sao không đem cơ hội hợp tác này tặng cho Lục Quân Viễn, hai người có thể giải trừ buồn bực rồi."

Diệp Tiểu Yêu lắc đầu nói: "Nếu có thể đã sớm bỏ rồi, cậu không thấy được là Lục tổng kiên quyết thế nào, đây là do coi trọng Lục Ly, nếu như có thể, tôi tin rằng ông ta rất nguyện ý cột Lục Ly đến bái đường với Quan Quý Hi lắm!"

"A, đây đúng là củ khoai nóng bỏng tay rồi!" Cố An Dịch đồng tình nói.

"Không nói nữa, anh xem tài liệu trước đi, người ngoài cuộc càng có thể nhìn vấn đề khách quan hơn, để cho tôi yên tĩnh một chút!" Diệp Tiểu Yêu phất phất tay với Cố An Dịch.

Cố An Dịch liền cầm theo tài liệu ra ngoài, Diệp Tiểu Yêu bình tình một chút, quyết định sẽ tìm Lục Ly nói chuyện thật tốt, đi ra ngoài tìm hắn thì hắn đã đi đâu từ sớm, gọi điện thì tắt máy, Diệp Tiểu Yêu tức giận đến nghiến răng, người này muốn náo loạn thế nào nữa!

Buổi trưa sau khi nghỉ ngơi xong, Lục Ly vẫn còn chưa quay lại, Cố An Dịch đến thảo luận với Diệp Tiểu Yêu về chuyện hợp tác, cầm hai phương án đưa cho cô nói: "Tôi đã xem một chút, hai phương án này hợp tác rất có triển vọng, cô có thể xem kỹ lại một chút!"

"Được, anh đặt ở đây trước đi, tôi xem kỹ rồi nói!"

Sau khi Cố An Dịch đi ra ngoài, Diệp Tiểu Yêu mới cầm phương án lên xem, vừa xem xong liền cười nhạt, xem ra Quan gia lần này vì muốn trèo lên Lục thị mà rất có thành ý nha, hạng mục tự kiếm tiền của mình đều đã lấy ra, Quan Quý Sâm thật sự cam lòng sao.

Hai hạng mục mới này nhìn thì có vẻ rất có ưu thế hợp tác, lỗi nhỏ cô cũng không nhìn ra, không tìm ra lý do từ chối. Hơn nữa, nếu như hợp tác thành công, Lục LY sẽ chiếm được ưu thế hơn so với Lục Quân Viễn.

Nhưng tính khí của vị tổ tông này, muốn thuyết phục hắn cũng không dễ gì!

Tay cô siết chặt, không biết phải làm sao để thuyết phục Lục Ly, đang nghĩ ngơi, điện thoại vang lên, là Quan Quý Sâm gọi tới, do dự chút rồi mới nhận.

"Tiểu Yêu, tư liệu xem rồi chứ? Tìm thời gian chúng ta bàn bạc kỹ lưỡng!" Quan Quý Sâm tâm tình tốt, giọng nói cũng rất nhẹ nhàng.

Diệp Tiểu Yêu cười khổ, lấy bình tĩnh mới nói: "Xin lỗi, tôi còn chưa xem qua, bên này khá bận rộn, Quan tổng không ngại cho tôi thêm chút thời gian chứ?"

"Đương nhiên không ngại, hợp tác là chuyện đại sự, Tiểu Yêu, em làm việc rất cẩn thận, thận trọng chút là phải! Không sao, anh có thể chờ, chỉ là đừng để bọn anh chờ lâu quá, em cũng biết thương trường như chiến trường, cơ hội làm ăn này vừa đi sẽ không trở lại đâu!" Lục Ly cười ha ha nói.

"Được, vậy thì cám ơn quan tổng rồi, không có việc gì tôi cúp máy đây, xem xong sẽ chủ động liên hệ với anh! Tạm biệt!" Diệp Tiểu Yêu không khách khí tắt máy.

Cô tỉ mỉ xem lại tài liệu, có chút nghiêng về dự án đầu tư ở thành phố B, gọi Cố An Dịch đến, hai người bàn luận kỹ lương, Cố An Dịch cũng nghiêng về dự án đầu tư thành phố B, hai người quyết định phương án, rồi phân công nhau thu thập dữ liệu.

Bận rộn đến khi tan ca, cũng không thấy Lục Ly quay về, hai người mới thu dọn tài liệu rồi đi về nhà.

Lúc tạm biệt, Cố An Dịch có mời Diệp Tiểu Yêu đi ăn, Diệp Tiểu Yêu từ chối, nói phải về nhà xem sao, nên tự mình lái xe về nhà.

Về đến nhà cũng không thấy Lục Ly đâu, lên lầu thấy hắn ném quần áo trên ghế salon, nhưng trong phòng không thấy ai. Diệp Tiểu Yêu có chút bất đắc dĩ giúp hắn giặt sạch quần áo, lại quét dọn căn phòng một chút rồi mới xuống lầu tắm.

Tự nấu cho mình tô mỳ, cô vừa ăn vừa xem tài liệu, đến tối cũng không thấy Lục Ly quay về, cô vươn tay lấy điện thoại, bấm gọi cho hắn. Cuộc gọi này vừa được nhận, Lục Ly lại không nhịn được nói: "Diệp đại thẩm, em lại có chuyện gì?"

Diệp Tiểu Yêu nghe thấy bên kia có tiếng nhạc, còn nghe thấy tiếng cười của phụ nữ, theo bản năng hỏi: "Anh đang ở đâu?"

Lục Ly không khách khí nói: "Ở đâu thì sao? Cô đừng có thể giống như mẹ giống như bà tôi quản tôi được hay không?"

Diệp Tiểu Yêu giận quá hoá cười, chế nhạo nói: "Ầy, Lục thiếu nhanh như vậy đã chán ghét tôi rồi sao? Cũng khó trách, đại thẩm như tôi làm sao có thể đáng yêu như những cô gái trẻ tuổi! Tôi biết rồi, Lục thiếu không cần phải nhắc nhở tôi nữa, tôi sẽ không quấy rầy anh nữa! Anh chơi cho vui đi!"

Cô nói xong liền cúp điện thoại, suy nghĩ một chút rồi gọi cho Cù Lâm, Cù Lâm đoán chừng là số điện thoại riêng, vang hai tiếng đã có người nhận, Diệp Tiểu Yêu cười nói: "Lâm ca, thật ngại quá, em gọi đến là muốn ngày mai mời anh ăn cơm. Nhưng trước đó, em còn muốn làm phiền anh một việc, có thể không?"

Cù Lâm miễn cường cười nói: "Cũng biết không dễ gì ăn được cơm của em mà, được rồi, coi như em nợ anh thêm một ân tình, hôm nào lại thêm một bữa cơm. Nói đi, muốn anh làm gì?"

"Em biết Lâm ca quen biết rộng, không biết có thể tìm giúp em một người được không, cũng không cần tìm toàn thành phố, chỉ cần tìm ở các quán bar Cao Đương là được!" Diệp Tiểu Yêu lại hỏi: "Có thể chứ?"

"Tìm ai?" Cù Lâm thẳng thắn nói.

"Lục Ly, Lâm Ca biết chứ, Lục thiếu của Lục thị. "

"Tuy là chưa gặp qua, nhưng có nghe qua, là em trai bảo bối của Lục Lộ!!" Diệp Tiểu Yêu không biết có phải là mình bị ảo giác không, cảm giác lúc Cù Lâm nhắc tới tên của Lục Lộ có chút khác lạ, dường như có vài phần hận ý.

Trong lòng Diệp Tiểu Yêu có chút bất an, không biết mình có làm gì sai không, cuống quít nói: "Nếu như Lâm ca không tiện cũng không sao, em tự nghĩ biện pháp!"

"Không có gì không tiện, em chờ anh một chút, lát nữa sẽ gửi qua điện thoại cho em!" Cù Lâm cười cười, tắt máy.

Diệp Tiểu Yêu ngây người ngồi yên một lúc lâu, sau đó nhảy dựng lên thay quần áo, đem váy màu đỏ lần trước Mạnh Bảo Oánh khuyên cô mua, biến hoá thêm chút đồ trang sức trang nhã, đánh màu son giống màu váy, tóc quăn thả ngang vai, xịt chút nước hoa, mặc áo khoác vào.

Quay lại phòng khách, mời vừa ra thì nhận được điện thoại vang lên, Cù Lâm cười nói: "Người em muốn tìm vừa khéo đang ở Lam Thuỷ Điệu hội sở của Kỳ Hạ, có muốn anh phái người đón em không?"

"Không cần, cám ơn Lâm Ca, ngày mai mời anh ăn cơm!" Diệp Tiểu Yêu mang giày cao gót vào, dự định ra cửa.

Cù Lâm ở bên kia nói: "Không sao, em đến cứ tìm quản lý ở đó trước, tất cả chi phí tính cho anh!"

"Được, cám ơn!" Diệp Tiểu Yêu không đi xe, mà đón xe tới.

Đi đến đó Diệp Tiểu Yêu mới phát hiện mình có chút lỗ mãng, Lam Thuỷ Điệu là là hội sở hạng sang, vào cửa phải có thẻ hội viên, cô bất đắc dĩ, đứng ở ngoài, không làm sao đi vào.

Một lúc sau ở cửa có một người vội vã đi ra, thấy cô liền cười nói: "Diệp tiểu thư, Lâm ca sợ cô không vào được nên bảo tôi ra đón, đi thôi, tôi dẫn cô vào!"

Diệp Tiểu Yêu nhận ra là Giang Nam, vệ sĩ của Cù Lâm, thuận miệng hỏi: "Lâm ca cũng đang ở đây sao?"

Giang Nam gật đầu nói: "Đang bồi một số khách đánh bài ở lầu tám, Diệp Tiểu Yêu có hứng thú có thể đi thăm một chút!"

"Hôm nào đi! Tôi còn có việc!" Diệp Tiểu Yêu đi theo hắn vào, đến sảnh lớn, phía trên có một đèn chùm thuỷ tinh rủ từ trên xuống, xung quanh là cầu thang xoắn ốc xanh vàng rực rỡ. Cô kinh ngạc nhìn một chút, càng cảm giác mình làm bậy rồi, sao lại chạy đến đây làm gì?

"Người cô muốn tìm ở phòng 3208, có muốn tôi dẫn cô đi không?" Giang Nam ân cần hỏi thăm.

"Không cần đâu, tôi đi dạo một chút!" Diệp Tiểu Yêu ngượng ngùng nói: "Anh cứ làm việc của mình đi!"

Giang Nam gật đầu, lấy tấm thẻ hội viên đưa cho cô nói: "Lâm ca nói đưa cái này cho cô, có tấm thẻ này, cô có thể sử miễn phí."

"Thay tôi cảm ơn Lâm ca!" Diệp Tiểu Yêu cũng không khách khí, nhận lấy thẻ, đi tới quầy bar. Lầu một một trái phòng khách là quán bar, cô dự định yên tĩnh uống ly rượu một chút rồi nói.

Vào thấy quán bar rất đông người, trên TV lớn đang phát sóng một trận bóng, rất nhiều người người đang vây quanh quầy bar mua phiếu cá cược. Cô thấy có vẻ không chen vào được, nên lui ra ngoài.

Chợt có người vỗ bả vai cô, cô quay đầu, thấy là bạn của Mạnh Bảo Oánh, Chung Chử.

Chung Chử cười nói: "Ở bên kia thấy cô, còn tưởng nhận lầm người, không nghĩ là cô tới thật! Sao vậy, tới một mình à?"

"Đúng vậy, đến tìm người bạn, không tìm được, đang muốn đi!"

Chung Chử kéo cánh tay cô nói: "Đi cái gì, cùng chơi với chúng tôi đi! Bạn bè tôi ở bên kia, chơi một chút!"

Diệp Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, rồi đi theo hắn, một nhóm thanh niên, nam có nữ có, trên bàn còn có rất nhiều chai bia, thấy cô, đều tò mò nhìn sang.

"Bạn tôi, Tiểu Yêu!" Chung Chử giúp cô kéo một cái ghế ngồi bên cạnh mình, hỏi: "Tiểu Yêu, cô có biết chơi đánh bài không?"

"Tôi không hiểu, mọi người cứ chơi đi!" Diệp Tiểu Yêu cũng không hiểu bóng đá, cũng không hứng thú đi tìm, an vị ngồi bên cạnh xem bọn họ đánh bài.

Hơn nửa hiệp thì Chung Chử thua, kéo một ly bia cho Diệp Tiểu Yêu nói: "Không còn chút sức nào, chúng ta lên trên chơi đi, tôi đi khiêu vũ với cô!"

"Không đi, tôi cũng rời đi đây!" Diệp Tiểu Yêu cầm áo khoác nói: "Mọi người chơi đi, tôi đi đây!"

Chung Chử mất hứng, đuổi theo kéo cô lại nói: "Còn sớm mà, nhảy một lúc rồi tôi đưa cô về!"

"Ngày mai tôi còn làm việc, thật sự không đi, anh không cần phải để ý đến tôi, đi chơi đi!" Diệp Tiểu Yêu từ chối, tránh hắn, đi ra ngoài.

Chung Chử cầm áo khoác, đuổi theo nói: "Tôi đưa cô về, đừng từ chối, nếu bị Bảo Oánh biết được sẽ mắng tôi, trễ thế này rồi còn để con gái về nhà một mình!"

Nói như vậy rồi, Diệp Tiểu Yêu cũng không tiện từ chối, đứng ở ven đường chờ hắn đi lấy xe.

Đang chờ thì thấy Lục Ly cùng một cô gái cao gầy đi ra, Diệp Tiểu Yêu liếc mắt một cái rồi vờ như không nhìn thấy, Lục Ly còn tưởng mình hoa mắt, tập trung nhìn vào, thật sự là Diệp Tiểu Yêu.

Hắn nhìn cô khoác áo khoác, lộ cả đôi chân, sắc mặt rất khó coi, đang chần chừ có nên lên gọi cô hay không thì thấy Chung Chử lái một chiếc Porsche màu trắng tới, nhảy xuống mở cửa cho Diệp Tiểu Yêu.

Diệp Tiểu Yêu tự nhiên ngồi lên, khoé mắt liếc nhìn về phía cô gái đang trong vòng tay của Lục Ly kia, cô cười lạnh một tiếng, quay đầu nói: "Chung Chử, nếu anh không vội về nhà, chúng ta đi hóng gió đi!"

Chung Chử cười nói: "Tôi đương nhiên không vội về nhà rồi, cô muốn đi hóng gió ở đâu đây?"

"Tuỳ ý, có thể ngắm cảnh đêm là được rồi!"

"Vậy chúng ta đi tháp truyền hình đi!" Chung Chử đạp chân ga, xe phóng đi, Diệp Tiểu Yêu nghiêng đầu nhìn từ gương chiếu hậu thấy hai người vẫn đứng tại chỗ, cô lấy điện thoại ra, tắt nguồn.

Không phải không muốn cô quản sao? Vậy thì ai cũng đừng động vào ai.

Tháp truyền hình đi một lúc tới 2 giờ đồng hồ, khi về tới khu nhà đã là 12g rưỡi, Diệp Tiểu Yêu xuống xe ở tiểu khu, phất tay với Chung Chử: "Hôm nào mời anh đi ăn cơm, ngày hôm nay cám ơn nhiều!"

Chung Chử cười một tiếng, nói: "Vậy chờ điện thoại của cô. Tạm biệt!"

Chung Chử đi rồi, Diệp Tiểu Yêu hít sâu một hơi, một mình đi thẳng vào tiểu khu, cô lấy điện thoại ra, bật nguồn, cuộc gọi hay tin nhắn cũng không có, cô tự cười bản thân mình, xem ra mình đã tự đánh giá quá cao mị lực của bản thân rồi, cũng được, cứ như vậy đi!

Về dến nhà, cô mở cửa rửa mặt rồi lên giường ngủ, chiếc giường rộng lớn thế này, một người ngủ quá xa xỉ, lăn qua lăn lại luôn cảm thấy thiếu đi thứ gì, cô giằng co hơn nửa đêm mới miễn cưỡng ngủ.

---

Mấy chương gần đây kiểu như chương nào cũng thấy hoa đào của hai anh chị xuất hiện khắp mọi mặt trận. Diệp Tiểu Yêu đã bắt đầu không nhịn được, đồng nghĩa cuộc chiến tranh lạnh bắt đầu, rốt cuộc ai sẽ nhường ai, ai sẽ là người xin lỗi trước? Cùng đoán với tụi mình nào.

Bật mí chương sau. Cù Lâm mà các bạn ngày nhớ đêm mong chương sau sẽ được lên sàn. Bất ngờ lớn về nhân vật này sắp được lộ dần.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play