Chương 804: Trận chiến thế kỷ (2)
Lâm Oản Oản không biết suy tính của tiến sĩ Lâm, trong lòng vô cùng bực bội.
Tiến sĩ Lâm vẫn luôn rất nghe lời cô ta, trên cơ bản là cô ta xin gì được nấy, thế nhưng lần này nói thế nào cũng không chịu gặp cô ta.
Nói thật, chuyện tiến sĩ Lâm liên hợp với Zombie đối phó nhân loại, cô ta có thế nào cũng không chịu tin, cô ta và tiến sĩ Lâm quen biết nhiều năm, hiểu rõ cách làm người của hắn.
Người ngoài nói hắn âm tình bất định, thế nhưng ở trong mắt cô ta, hắn ngược lại rất tốt, chẳng qua là không biết biểu đạt bản thân mà thôi.
Nhưng bây giờ thì sao, tiến sĩ Lâm lại không chịu gặp cô ta, điều này khiến trong lòng cô ta có chút tức giận, thậm chí có phần bất an.
"Tiểu thư Oản Oản?" Phúc Bát nói nửa ngày trời mà Lâm Oản Oản không có phản ứng, thử thăm dò gọi cô ta.
"Cút cho tôi!" Lâm Oản Oản duy trì không được nụ cười trên mặt, đột nhiên phát tính tình, cốc nước trên tay hung hăng ném về hướng Phúc Bát.
Phúc Bát phản ứng nhanh chóng tránh đi, nhưng sắc mặt cũng có chút khó coi, bán thú nhân cũng có tự ái của mình, đặc biệt là kỳ thật bọn hắn cảm thấy mình so với nhân loại còn cao quý hơn nhiều.
Hắn chịu đi theo bảo hộ Lâm Oản Oản là bởi vì tiến sĩ Lâm, hắn mặc dù nghe lệnh của tiến sĩ Lâm nhưng không có nghĩa là hắn thích Lâm Oản Oản.
Nghĩ như vậy, hắn đối với Lâm Oản Oản cũng chả còn sắc mặt tốt gì. Hừ, tiến sĩ Lâm để hắn bảo vệ Lâm Oản Oản, chỉ cần cô ta không chết là được.
Lâm Oản Oản hoàn toàn không nghĩ tới, bởi vì cô ta nhất thời không quản được tính tình của mình mà khiến bản thân suýt chút thì mất mạng. Chỉ có điều, giữ được cái mạng nhưng gương mặt cô ta quý trọng nhất cũng bị hủy.
Thanh Lệ ở bên ngoài bị dọa giật nảy mình, có chút lo lắng gõ cửa một cái: "Oản Oản, cậu sao thế?"
"Không có gì, không cẩn thận làm vỡ cốc. Đúng rồi, Vân Hoán bên kia thế nào?" Lâm Oản Oản điều chỉnh xong tâm tình của mình, thay sang một bộ đồ khác, dịu dàng cười hỏi.
"Đừng nói nữa Oản Oản, Tần Nhất kia đúng là không phải người tốt lành gì, người trong căn cứ đều đã đi hết, nhưng không có ai tới nhắc nhở chúng ta lấy một câu. Nếu không phải tớ vừa mới ra ngoài nhìn một cái, còn không biết người thành phố C đã sớm chạy sạch."
Trong giọng nói của Thanh Lệ có chút oán trách, liên đới tâm ý đối với Tần Nhất cũng giảm đi mấy phần.
"Chuyện gì xảy ra?" Hàng mày thanh tú của Lâm Oản Oản nhăn lại.
"Tớ cũng không biết rõ lắm, nghe nói đại quân Zombie sắp đánh tới, ngay cả những người đi theo chúng ta tới đây tất cả đều đã rời đi, hiện tại chỉ còn lại hai người chúng ta. Những người đó thật không có nghĩa khí, cứ như vậy bỏ lại hai chúng ta mà chạy, thua thiệt chúng ta trên đường đi đối tốt với bọn họ như vậy."
Thanh Lệ bực bội vô cùng, nhưng quan trọng nhất là bất an, tuy rằng gia thế của cô nàng so ra kém Lâm Oản Oản, nhưng cũng là được nuông chiều mà lớn lên.
Đại quân Zombie, nghe thế nào cũng thấy rất khủng bố. Cô nàng và Lâm Oản Oản tuy là dị năng giả, nhưng một người cấp ba một người cấp sáu, sợ là cho Zombie nhét kẽ răng cũng không đủ.