Chương 779: Bán thú nhân và Zombie (1)
Khâu Khắc vừa lên tiếng, vô số người đằng sau phụ họa, sắc mặt bọn họ tái nhợt mang theo sự rã rời, nhưng giờ phút này lại nhiệt tình nhìn đám người Tần Nhất: "Cảm ơn ân nhân, cảm ơn ân nhân đã cứu chúng tôi."
Người già dáng vẻ tang thương run run rẩy rẩy đứng đấy, trẻ con tuổi nhỏ sợ hãi đứng nép bên người cha mẹ, nhưng tất cả đều dùng ánh mắt ướt sũng nhìn đám người Tần Nhất, trong mắt bọn họ là sùng bái, là kính nể.
Cho dù thân thể tốt đến mấy cũng không trụ được việc liên tục bôn ba trên đường, Khâu Khắc đem phòng ở tốt nhất trong căn cứ cho đám người Tần Nhất.
Mỏi mệt giữa hai đầu lông mày Tần Nhất không giấu được, tùy tiện thu thập một chút liền ngả đầu ngủ say.
Tỉnh lại sau giấc ngủ, sắc trời đã dần đen đi, vì vừa mới tỉnh lại nên còn có chút mơ hồ, một lát sau cô mới lười biếng ngồi dậy.
Thành phố C là căn cứ nhỏ, nhưng Khâu Khắc quản lý cũng không tệ lắm, lần này Tần Nhất mang đến hơn một trăm người, làm đội trưởng, Tần Nhất đương nhiên có đãi ngộ riêng, được một mình một phòng.
Lúc Tần Nhất xuống tầng, Lan Linh và chín người khác đã ở trong phòng khách chờ cô.
Những người này đều là thực lực tương đối cao trong đội ngũ, thấy Tần Nhất xuống liền cung kính hướng cô gật đầu: "Đội trưởng."
Tần Nhất tùy ý ngồi xuống, trong mắt phượng còn mang theo chút lười nhác, bàn tay sạch sẽ trắng nõn nhẹ nhàng vuốt lại mấy sợi tóc rối trước trán: "Vật tư mang tới đã phân phát xong chưa, Ngô Đồng?"
Ngô Đồng là một cô gái thanh tú, trước đó, sau khi kết thúc cuộc chiến, tinh thần của cô ấy không tệ lắm nên liền chủ động nhận nhiệm vụ phân phát vật tư mà bọn họ mang tới.
Ngô Đồng nhẹ gật đầu, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn có chút lo lắng: "Đội trưởng, thành phố C so với trong tưởng tượng của chúng ta nghiêm trọng hơn chút, chúng ta mang đến nhiều vật tư như vậy, ăn tiết kiệm một chút cũng chỉ có thể chống đỡ được nửa tháng, nhưng mà..."
Ngô Đồng cắn răng, câu nói kế tiếp không có nói ra miệng.
Tần Nhất hiểu ý cô ấy, cái gọi là ăn tiết kiệm một chút chính là một người một ngày một bữa, nhưng điều này không thể được, người bình thường có lẽ vẫn ổn, nhưng những dị năng giả bọn họ lượng cơm ăn lại rất lớn.
Bọn họ tiêu hao dị năng nên bụng đói rất nhanh.
Nói đến thức ăn, Lan Linh cũng có chút không bình tĩnh: "Chị Ngô Đồng, chẳng lẽ thành phố C không tự trồng trọt sao?"
Tận thế đã mấy năm, những vật tư bên ngoài đã sớm ít càng thêm ít, hơn nữa bởi vì hạn sử dụng có hạn nên rất nhiều thứ đã không thể ăn, bây giờ đa phần các căn cứ đều tự trồng trọt.
Ngô Đồng lắc đầu: "Đã bị Zombie làm hỏng, đám Zombie này quá âm hiểm, bọn chúng thế mà lén lút để bán thú nhân phá hủy đất trồng, căn cứ trưởng Khâu Khắc hiện tại cũng gấp không biết làm sao."