Chương 724: Trước đại chiến (11)

"Trạch Ninh, tôi với Ổn Ổn đi làm đồ ăn trước, một mình cậu ở đây chơi được chứ?" Tần Nhất đặt đồ trên tay xuống hỏi.

"Được, Tiểu Thất, tôi nhìn bọn họ đi đi lại lại nửa tiếng." Trạch Ninh hướng Tần Nhất tranh công.

Mắt mèo khẽ híp lại trông vô cùng dễ thương, Tần Nhất nhịn không được xoa xoa đầu của hắn: "Thật ngoan, buổi tối làm kem cho cậu ăn."

Sắp xếp xong cho Trạch Ninh, Tần Nhất cùng Vương Ổn Ổn đi phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn. Vương Ổn Ổn đặt đồ vừa mới mua về lên bàn bếp, cuối cùng không nhịn được thử thăm dò Tần Nhất.

"Cái kia... Nhất Nhất à, chuyện của Vương Bảo Bảo hôm nay..."

Tay đang xử lý thịt dê của Tần Nhất dừng một chút: "Tôi không hoài nghi Vân Hoán, tôi biết anh ấy sẽ không làm như thế."

"Tôi cũng tin tưởng Vân Hoán sẽ không coi trọng Vương Bảo Bảo, tôi chỉ là tương đối hiếu kỳ tại sao cô không dạy dỗ cô ta một chút." Tình cảm Vân Hoán dành cho Tần Nhất tất cả mọi người đều nhìn ở trong mắt, anh căn bản không có khả năng đồng ý cưới Vương Bảo Bảo.

Dù cho cha cô ta đã từng cứu Vân Hoán.

Tần Nhất cầm lấy con dao phay: "Tại sao tôi phải dạy dỗ cô ta, chuyện này ai rước lấy thì người đó đi mà xử lý, hoa đào nát gì đó vẫn nên tự bản nhân giải quyết thì tốt hơn."

Trong mắt Tần Nhất hàn quang lóe lên, nhưng nụ cười trên mặt càng lúc càng xán lạn: "Ổn Ổn, cậu nói xem, có đúng không?"

Vương Ổn Ổn nuốt một ngụm nước bọt, nhìn con dao phay lóe lên tia sáng lạnh, thủy mâu không dám chớp: "Đúng đúng đúng."

Trong lòng lại yên lặng vì Vân Hoán thắp ngọn nến cầu phúc, Đế thiếu, chúc anh may mắn.

Lúc này Vân Hoán còn chưa biết một trận bão tố sắp ập tới trên đầu anh.

Anh vừa cùng đám người Lâm Thanh xử lý xong việc trên tay, Vương Dã liền đến tìm anh.

Vương Dã là một người đàn ông trung niên, mày rậm mắt to, nhìn tổng thể cũng có thể coi là một ông chú dễ nhìn.

"Chú Vương, sao chú lại tới đây, tìm chúng tôi có chuyện gì sao?" Lâm Thanh nhìn thấy Vương Dã có chút kỳ quái.

Nhưng ấn tượng của mấy người bọn họ đối với Vương Dã không tệ, quan hệ giữa hai bên cũng rất tốt, chủ yếu là vì lúc trước Vương Dã đã cứu Vân Hoán một mạng, hơn nữa lại cùng bọn họ cùng nhau xây dựng căn cứ này, thuộc về lão nhân trong căn cứ.

Điều duy nhất không tốt chính là cô con gái quấn người của ông ta, năm đó luôn luôn quấn lấy ba người anh ta, Đại Bạch với lão đại.

"Chú Vương, có chuyện sao?" Vân Hoán ngẩng đầu hỏi.

"Không có gì không có gì, chỉ là biết cậu trở về, ghé thăm một chút." Vương Dã cởi mở cười nói, nhưng trong mắt không tự chủ có chút chột dạ.

Ông ta biết thỉnh cầu tiếp theo của mình quá làm khó người khác, nhưng con gái nhà ông ta nhất quyết bảo ông ta phải đến, mà ông ta cũng chỉ có một cô con gái bảo bối, bất đắc dĩ chỉ có thể mặt dạn mày dày đến đây.

Đối với Vân Hoán, ông ta nhìn thế nào cũng thấy vô cùng hài lòng, nếu như anh thật sự có thể trở thành con rể của ông ta, đây chính là thiên đại hỷ sự.

Vân Hoán cười nhạt, kéo cái ghế đến: "Chú Vương ngồi đi, có chuyện gì cứ việc nói thẳng, nếu có thể hỗ trợ tôi nhất định sẽ giúp."

Thái độ của Vân Hoán đối với Vương Dã rất tốt, không phải bởi vì ông ta cứu anh một mạng, mà là vì ông ta từng cho anh một viên tinh thạch Zombie cấp bảy.

Khi đó một viên tinh thạch Zombie cấp bảy có thể nói là vô cùng trân quý, ngay cả Vương Dã, vì viên tinh thạch này mà anh em đi theo đều đã mất mạng.

Thế nhưng tình huống khi ấy của Tần Nhất có chút không tốt, thân thể bắt đầu suy yếu, cần gấp tinh thạch cao cấp, là Vương Dã không chút do dự lấy ra.

Sự tồn tại của Tần Nhất so với mạng của anh còn quan trọng hơn, bởi vì vậy, Vân Hoán vẫn luôn cảm kích Vương Dã, ngay cả đứa con gái hoa si nữ của ông ta luôn tiến hành quấy rối mình anh cũng nhẫn lại nhẫn.

Lâm Bạch thản nhiên nhìn Vương Dã một cái, khóe miệng như cười như không, hoàn toàn nhìn thấu tâm tư của Vương Dã.

Edit by Thanh tỷ

Chương 725: Trước đại chiến (12)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play