Chương 720: Trước đại chiến (7)
Cô cũng không phải sợ nóng, chủ yếu là do bụng của cô bây giờ quá to, đi mấy bước liền thở phì phò, cho nên trời nóng như vậy cô đều trốn trong nhà, không dám ra ngoài.
Tần Nhất sao lại nhìn không ra Trần Á Bình nổi tính lười, cô bất đắc dĩ nhéo nhéo chóp mũi cô nàng, cưng chiều nói: "Cậu ấy, còn có mấy tháng nữa là sinh rồi, bây giờ phải đi lại nhiều một chút, bằng không đến lúc đó sẽ rất đau. Vườn hoa phía sau rất mát mẻ, lát nữa cậu với Khuynh Ca qua đó đi dạo một chút đi."
Tần Nhất sợ Trần Á Bình đối phó cho qua chuyện với mình, quay người liền dặn Trạch Ninh: "Trạch Ninh, chút nữa cậu để ý hai người bọn họ, nhất định phải đi lại đủ nửa tiếng đồng hồ, trở về tôi làm kem ly cho cậu ăn."
Kem ly là món Trạch Ninh hiện tại yêu thích nhất, nghe được ăn, hai mắt thiếu niên Zombie thanh tú sáng lên: "Được, Tiểu Thất, ta nhất định hoàn thành nhiệm vụ."
Tần Nhất xoa xoa đầu hắn, để lại cho mọi người chút đồ ăn vặt liền cùng Vương Ổn Ổn ra cửa.
Mặc dù trước đó Tần Nhất ở căn cứ một đoạn thời gian, nhưng cô vẫn chưa cẩn thận đi xem mọi nơi trong căn cứ, lúc này hoàn toàn không biết chợ phiên mà Trần Á Bình nói ở nơi nào, cũng may Vương Ổn Ổn biết.
Vương Ổn Ổn dẫn Tần Nhất qua đó, một con phố dài đều là các hàng quán bán hàng rong, hiện tại đã là giữa trưa, nhưng người qua lại không hề ít.
Nói thật, Tần Nhất đã rất lâu chưa đi dạo phố, hôm nay ngược lại có dịp để đi, nhưng trước tiên cô phải mua được thịt thỏ tinh mà Trần Á Bình tâm tâm niệm niệm về tay đã.
Tần Nhất nhìn Vương Ổn Ổn, phát hiện cô ấy cũng rất kích động, không ngừng ngó nhìn khắp nơi, lên tiếng nói: "Chúng ta đi mua thịt thỏ trước, sau đó đi dạo chơi."
Vương Ổn Ổn cười tươi rói: "Ừm, mau đi theo tôi, tôi biết nơi nào bán thịt thỏ tinh."
Tần Nhất đi theo đằng sau Vương Ổn Ổn, người đi đường khá đông, Tần Nhất cùng Vương Ổn Ổn, một người nhu mỹ, một người cao quý, có không ít người nhôn nhao liếc nhìn.
Có điều lại không có ai đi đến bắt chuyện, chủ yếu là do thấy được Vương Ổn Ổn. Mấy năm này "uy danh" của Vương Ổn Ổn ở trong căn cứ cũng không thấp, tất cả mọi người không dám chọc tới em gái nhìn thì yếu đuối nhưng lại hết sức hung tàn này.
Song, người gặp qua Tần Nhất thật sự là rất ít, lúc này nhìn thấy mỹ nhân đẹp tựa tiên nhân như thế, nhịn không được nhìn nhiều mấy lần.
Kiểu nhìn chăm chú như thế Tần Nhất sớm đã thành thói quen, hơn nữa trong những ánh mắt đó, kinh diễm với hiếu kỳ chiếm đa số, trên cơ bản không có ác ý gì.
Vương Ổn Ổn mang theo Tần Nhất đi tới trước một quán thịt: "Nhất Nhất, nơi này nơi này, thịt của quán chú Vương là tươi ngon nhất, hơn nữa chủng loại cũng nhiều."
Tần Nhất nhìn chú Vương mà Vương Ổn Ổn nói, là một người đàn ông trung niên cao to, ánh mắt hung ác, đặc biệt bên trên mắt trái có một vết sẹo dài, nếu như mắt đối mắt với đối phương, chỉ sợ trẻ con đều bị dọa khóc.