Chương 698: Phệ Thiên (3)
Nhưng Vương Ổn Ổn nào còn nghe lọt tai, cô ấy chỉ biết Hoa Thất là kẻ địch của bọn họ, là một trong những hung thủ hại chết Tần Nhất.
Hoa Thất nói xong lời cuối cảm thấy rất ủy khuất, mặc dù cô ta cũng chả phải người tốt lành gì, nhưng cũng sẽ không gạt người, thế nhưng mấy người Vương Ổn Ổn căn bản không tin tưởng cô ta nữa.
"Tôi thật sự không có lừa các người." Lặp lại lời này mấy lần, Hoa Thất có chút tủi thân trông mong nhìn Dư Mộng.
Người này đối xử với cô ta rất tốt, có thể, có thể hay không tin tưởng mình?
Dư Mộng đương nhiên nhìn thấy ánh mắt trông mong đáng thương của Hoa Thất, nhưng cuối cùng vẫn rời ánh mắt đi chỗ khác.
Không phải cô ấy không tin Hoa Thất, mà là không thể tin.
Tiến sĩ Lâm nghe thấy Vương Ổn Ổn chỉ trích Hoa Thất thê thảm như vậy, hiếm khi hảo tâm thay Hoa Thất giải thích: "Hoa Thất nói không sai, cô ta không hề biết, mục tiêu ngay từ đầu của chúng ta chính là Tần Nhất. Muốn A Hiên sống sót, không phải cần mạng Vân Hoán, mà là cần trái tim người trong lòng A Hiên."
"Nhưng ta biết, Vân Hoán ngươi tuyệt đối sẽ không đưa trái tim Tần Nhất cho ta, cho nên ta mới thiết lập ván cờ này. Hoa Thất từ đầu tới cuối đều không biết, cô ta chẳng qua là bị bọn ta lợi dụng thôi."
Nói nhiều lời như vậy, tiến sĩ Lâm lại nhịn không được ho khan, mặt tái nhợt cũng hồng cả lên.
"Tiến sĩ." Hoa Thất kinh ngạc, tiến sĩ vì cô ta nói chuyện, nếu là ngày trước cô ta khẳng định sẽ vô cùng vui vẻ, nhưng bây giờ cô ta chỉ có lòng tràn đầy bi ai.
Cô ta đi theo bên người tiến sĩ lâu như vậy, cô ta coi ngài ấy là người nhà của mình, là thần trong lòng, không thể chạm không thể nói, trân quý không tì vết.
Thế nhưng tiến sĩ cô ta kính yêu như thế, kết quả lại lợi dụng cô ta, thậm chí căn bản không hề tín nhiệm cô ta.
Tất cả những chuyện này, chỉ vì một kẻ tên Vân Hiên, vì một Vân Hiên luôn chỉ biết gây cản trở.
Cô ta, làm sao có thể cam tâm.
Tiến sĩ Lâm nhìn trái tim đang đập trong tay Vân Hiên, yêu thương sờ lên khuôn mặt tuấn tú của cậu: "A Hiên, mau ăn nó."
"Vân Hiên, đừng." Vương Ổn Ổn hướng Vân Hiên thét lên.
Đó là trái tim của nam thần Công tử, đừng, đừng ăn nó.
"Không phải cậu yêu nam thần sao, cậu yêu cô ấy như vậy, sao có thể nhẫn tâm gϊếŧ cô ấy, Vân Hiên!" Vương Ổn Ổn giận dữ hét lên với Vân Hiên.
Giờ khắc này cô ấy giống như con thú cuồng bạo, liều lĩnh xông lên, muốn đoạt lại trái tim của Tần Nhất.
Ánh mắt tiến sĩ Lâm lạnh lẽo: "Muốn chết."