Chương 676: Anh, là ai? (5)

"Bao quản gia chính là Bao quản gia, ngược lại cô là người ở đâu đến?" Bao quản gia cười híp mắt hỏi, hoàn toàn không bởi vì Dư Yến vô lý mà tức giận.

Chính vì như vậy nên Dư Yến theo bản năng coi người này dễ bắt nạt, giọng điệu cũng không tốt: "Hừ, Bao quản gia là cái thứ gì, tôi là Dư Yến, căn cứ trưởng căn cứ thành phố G là chú hai của tôi."

Dư Yến thẳng sống lưng, trừng mắt với Bao quản gia.

"Tiểu Yến, không được vô lễ." Dư Mộng quát lớn, lông mày anh khí có chút nhíu lại, Tiểu Yến này đúng là thành sự không có bại sự có thừa, thậm chí không biết trời cao đất rộng.

Bao quản gia này tuy xưng mình là quản gia, thế nhưng nhìn thái độ của Hổ Tử đối với ông ta liền biết địa vị của người này không thấp. Hiện tại bọn họ muốn tiến vào căn cứ thì phải khiêm tốn một chút.

Dù sao, hiện tại căn cứ đã đổi người rồi.

"Không sao không sao, cô ấy nói đúng, tôi chỉ là một quản gia mà thôi, không nghĩ tới cô đây lại là cháu gái của căn cứ trưởng tiền nhiệm."

"Nếu tôi không đoán sai, vị này chắc là con gái của căn cứ trưởng tiền nhiệm." Bao quản gia cười nói với Dư Mộng.

"Đúng vậy, đây là chị Mộng Mộng, các người nếu biết thân phận của chúng tôi rồi còn không mau để cho chúng tôi vào." Dư Yến chống nạnh, hoàn toàn không khách khí phân phó Bao quản gia.

"Tiểu Yến!" Dư Mộng lần này thật sự tức giận, đồ không có não này, bọn họ có chết cũng là bị cô ta hại chết mà: "Em không nói lời nào không ai coi em là người câm đâu."

Tần Nhất ở một bên cũng cảm thấy tăng xông, Dư Yến đúng là không có đầu óc, thà rằng đắc tội quân tử cũng không nên đắc tội tiểu nhân, Bao quản gia vừa nhìn cũng biết không phải là hạng người tốt lành gì.

Hiện tại cười tít mắt với ngươi, còn sau lưng không biết làm thế nào hại chết ngươi đâu.

Với lại, căn cứ bây giờ đã thay người, lúc này thân phận của Dư Mộng là khó xử nhất, cũng là thời điểm phải cẩn thận nhất. Dư Yến kia thì hay rồi, cứ hồn nhiên đem chị gái nhà mình bán đi.

"Nếu em mà có cô em gái ngu ngốc như vậy, em nhất định sẽ không để cho nó ra ngoài làm mất mặt cả họ." Mất mặt chỉ là phụ, chủ yếu là động một chút lại hố người, làm người ai chịu nổi.

Vân Hoán cúi đầu, nhẹ nhàng thì thầm bên tai Tần Nhất: "Có em gái là không thể nào, nhưng chúng ta có thể có con gái, con gái của chúng ta khẳng định là cực kỳ thông minh. Thế nào, muốn đêm nay anh cố gắng nhiều một chút không."



Vân Hoán một lời không hợp liền quay xe, Tần Nhất liếc anh một cái, thế nào lại nghĩ đến vấn đề này? Hình như, cô và Vân Hoán mấy ngày nay đều không có tránh thai.

Bây giờ không phải thời cơ tốt để mang thai, mặc dù cô cũng rất thích bánh bao nhỏ.

Có lẽ tuổi thơ quá khuyết thiếu tình thương của mẹ và tình thương của cha, Tần Nhất vô cùng khát vọng có một bánh bao nhỏ cùng mình huyết mạch tương liên.

Nhưng hiện tại chuyện của tiến sĩ Lâm còn chưa giải quyết, đây quả thực không phải thời cơ tốt để có bánh bao nhỏ.

Khóe miệng Vương Ổn Ổn bất đắc dĩ giật giật, Vân Hoán thật lợi hại, tùy thời tùy chỗ đều có thể show ân ái. Đảo mắt, lại thấy được cảnh Quân Mặc Ly đang nhẹ nhàng xoa đầu Phượng Khuynh Ca.

Vương Ổn Ổn cảm thấy mình bị hứng chịu một vạn điểm bạo kích, đầu năm nay, làm cẩu độc thân thật không dễ dàng.

Lại nói bên này, Dư Yến bị Dư Mộng mắng mà trong lòng khó chịu, ủy khuất nhìn Dư Mộng: "Chị, sao chị lại nói em, em có nói sai đâu."

Dư Mộng có chút nhức đầu, cô hiện tại thật sự không muốn để ý tới Dư Yến: "Bao quản gia, Tiểu Yến tuổi còn nhỏ, lời nói ra không suy nghĩ, ông đừng để tâm nhé. Tôi lúc trước ra ngoài làm nhiệm vụ, trong căn cứ xảy ra chuyện gì cũng không biết, ông biết cha tôi thế nào rồi không?"

Edit by Thanh tỷ

Chương 677: Anh, là ai? (6)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play