Chương 673: Ngươi, là ai? (2)
Tần Nhất không suy nghĩ nhiều, đứng dậy đi múc cháo cho Vân Hoán.
Tần Nhất vừa đi, Vân Hoán nhàn nhạt nhìn về phía Dư Mộng: " Thất Thất nhà tôi rất thích cô."
Dư Mộng sững sờ, không biết tại sao người đàn ông này lại bỗng nhiên nói như vậy.
Nhưng Dư Mộng thật sự không thể không cảm thán, giá trị nhan sắc của nhóm người này thật cao.
Vẻ đẹp của người đàn ông trước mắt này không giống Tần Nhất, lãnh khốc đạm mạc, cũng rất có lực hấp dẫn người khác, đây là một loại hấp dẫn đến từ đàn ông thành thục.
Có điều, Dư Mộng lại không có hứng thú với Vân Hoán.
"Ừ, Tần Nhất rất tốt." Dư Mộng không biết trả lời thế nào, thuận miệng đáp một câu.
"Ừ, tôi cũng cảm thấy Thất Thất nhà tôi rất tốt, cho nên, tôi tin tưởng cô có thể tiếp nhận chúng tôi, sẽ không giống như những người khác kỳ thị chúng tôi, có đúng không?" Vân Hoán nói.
Dư Mộng vẻ mặt mờ mịt, không kỳ thị cái gì?
Nhưng lập tức cô ấy kịp phản ứng, hóa ra hai người họ là loại quan hệ đó.
Trong lúc nhất thời Dư Mộng có chút giật mình, cô không nghĩ tới thiếu niên thông minh lanh lợi kia lại là đồng tính, nhưng mà tuy cô giật mình, lại không kỳ thị.
Nói như thế nào đây, biết Vân Hoán và Tần Nhất là một đôi, cô không hiểu sao cảm thấy hai người rất xứng đôi, lãnh khốc công cùng nhu thuận thụ, ôi, thật đẹp đôiii.
"Yên tâm, tôi không hề kỳ thị các cậu, tôi sẽ luôn ủng hộ các cậu." Ánh mắt Dư Mộng sáng rực, nói ra lời thề son sắt.
"Vậy thì tốt." Vân Hoán hơi cong khóe miệng.
Vương Ổn Ổn vừa ăn bánh trứng gà vừa nhìn Vân Hoán bất động thanh sắc giải quyết một tình địch tiềm ẩn, không thể không nói, cô thật muốn giơ ngón tay cái lên với Vân Hoán.
Khi Tần Nhất bưng bát chào quay lại, liền nghênh đón ánh mắt phát ra tia sáng có chút quỷ dị của Dư Mộng: "Tần Nhất, cố lên, chị Dư Mộng nhất định sẽ ủng hộ các cậu, yên tâm."
Tần Nhất không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, đợi sau khi Dư Mộng đi, Tần Nhất đưa bát cháo trong tay cho Vân Hoán: "Nói đi, anh lại làm gì rồi?"
Người này vừa rồi là cố ý gạt cô đi chỗ khác.
Vân Hoán cắn một miếng bánh trứng gà, động tác đơn giản lại ưu nhã tự phụ: "Không có gì, chỉ nói rõ quan hệ của hai chúng ta."