Chương 657: Tương ngộ (7)

Cao Nghi Tĩnh dù không tốt như thế nào thì cũng là cô con gái bà ta thương tiếc nhất, xảy ra tình huống hiện tại, người làm mẹ như bà ta đương nhiên muốn vì con gái mình mà tranh thủ cơ hội.

Dưới tình huống hiện tại, chỉ cần bọn họ cắn chặt nói Tĩnh Nhi bị lừa, ai cũng không nói được cái gì.

Với lại, bọn họ không cầu thân phận là vợ Vân Hoán, chỉ cần làm người tình là được rồi.

Thời buổi này, thân phận như Vân Hoán muốn bao nhiêu phụ nữ mà không có.

Ngay cả Tần Nhất, bà Cao cũng suy đoán Vân Hoán chẳng qua là chơi đùa một chút mà thôi, cho dù thật sự thích, cũng không từ chối được những người phụ nữ khác. Suy cho cùng, đàn ông ấy hả, vẫn là không thể rời khỏi phụ nữ.

Tần Nhất chẳng qua cũng chỉ là ỷ vào khuôn mặt đó mà thôi.

Bà Cao vừa dứt lời, Cao Phong Quý lập tức quát lớn: "Ngậm miệng, lúc này có phần bà nói chuyện à?"

Tính toán trong lòng bà Cao không phải Cao Phong Quý không biết, thế nhưng ông ta có một loại trực giác, Tần Nhất đối với Vân Hoán mà nói, không phải chỉ là chơi đùa mà thôi.

Bà Cao trợn mắt lườm Cao Phong Quý một cái, không để ý tới ông ta, tiếp tục nói với Vân Hoán: "Tĩnh Nhi nhà chúng tôi xinh đẹp lại hiền thục, không ít người đều muốn cưới nó, thế nhưng con bé này á, tính tình thẳng thắn chính trực, vẫn luôn muốn báo ân."

Lời này của bà Cao chỉ thiếu chút nữa nói thẳng muốn để Vân Hoán thu nhận Cao Nghi Tĩnh về tay.

Người xung quanh đều là vẻ mặt khinh bỉ nhìn bà Cao, đúng là nằm mơ nói chuyện hoang đường. Xinh đẹp cũng xinh đẹp thật, nhưng cái hiền thục kia, trước đó ngược lại cảm thấy đúng, hiện tại nha, nói như vậy sợ là muốn vả mặt.

"Này này này, tôi còn ở đây đấy, các người có phải quên tôi rồi hay không." Gã đàn ông thô bỉ trên giường không vui chen ngang.

"Câm miệng, nơi này không có chỗ cho mày nói chuyện." Bà Cao sắc mặt âm trầm trừng gã đàn ông bỉ ổi một cái, đều tại tên khốn này hủy hoại Tĩnh Nhi của bà ta, bà ta chắc chắn sẽ không để cho tên khốn này được sống thoải mái.

Gã đàn ông bỉ ổi rụt cổ một cái, không dám hó hé gì nữa.

"Vân, Vân Hoán, sau này Tĩnh Nhi sẽ hầu hạ anh thật tốt." Cao Nghi Tĩnh ngượng ngùng nhìn Vân Hoán, bên trong là e lệ rụt rè của thiếu nữ, nhưng lại khiến đám người nhìn mà buồn nôn không thôi.

Tần Nhất cười giễu cợt, Cao Nghi Tĩnh quả nhiên giống kiếp trước, nhìn thấy Vân Hoán như nhìn thấy mệnh vậy.

Tần Nhất đẩy Vân Hoán ra, hai tay khoang trước ngực, cao cao nhìn xuống Cao Nghi Tĩnh, rõ ràng đôi mắt phượng kia không có bất kỳ ánh mắt uy hϊếp gì, nhưng lại khiến cho Cao Nghi Tĩnh cảm thấy sợ.

"Các người trắng trợn tìm tình nhân cho người đàn ông của tôi, đã hỏi qua tôi chưa?"



Tần Nhất cười lạnh, muốn nhét tiểu tam cho Vân Hoán, còn ở ngay trước mặt cô?

Đây là muốn chết mà, đúng là muốn chết, sợ mình sống không lâu à.

Khóe môi Vân Hoán ngậm ý cười nhìn Tần Nhất, làm sao bây giờ, nhìn dáng vẻ tiểu gia hỏa bảo hộ mình, sao nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu thế chứ lị.

Sao anh lại yêu thích cô thế cơ chứ.

"Tần Nhất, cậu là đàn ông, Vân Hoán lại ưu tú như vậy, khẳng định cần người chăm sóc tốt, như vậy mới không cần lo nỗi lo về sau, có thể tập trung tu luyện càng tốt hơn. Cậu là đàn ông con trai, tâm khẳng định không tinh tế tỉ mỉ như phụ nữ chúng tôi, cậu không nên tùy hứng như thế."

Bà Cao đổi từ dáng vẻ người đàn bà chanh chua trước đó sang bộ dáng mẹ hiền lo con, nhìn xem, thật khiến người ta cảm thấy chán ghét.

"Hì hì, ngại quá, không phải tôi chăm sóc Vân Hoán, mà là anh ấy chăm sóc tôi, để tôi không phải lo nỗi lo về sau. Hai người chúng tôi, tôi làm chủ, các người tìm nhầm người rồi."

Lời nói của Tần Nhất khiến mọi người không dám tin, đây là tình huống gì, Đế thiếu mới là người ở dưới?

"Đúng vậy, trong nhà chúng tôi Thất Thất làm chủ." Vân Hoán không chút do dự nói.

Nhà bọn họ còn không phải Tần Nhất làm chủ ư, vợ quản nghiêm, là chuyện hạnh phúc tốt đẹp nhường nào.

Thất Thất nói gì cũng đều đúng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play