Chương 652: Tương ngộ (2)
Thế nhưng Công tử của chúng ta là ai, dù cho trong lòng có chút chột dạ, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt như nước: "Sao lại tới đây?"
Vân Hoán giận quá hóa cười: "Tại sao anh tới, em không biết ư?"
Vân Hoán như vậy khiến cho người ta cảm thấy rất khủng bố, đặc biệt là trong trong mắt Cao Phong Quý, ông ta hiện tại dám chắc trăm phần trăm Tần Nhất đã đắc tội Đế thiếu.
Ngược lại, Tần Nhất hoàn toàn không cảm thấy đáng sợ chút nào, trái lại cảm thấy Vân Hoán hiện tại không hiểu sao có chút đáng yêu.
Vân Hoán làm mặt lạnh, thế nhưng Tần Nhất lại thấy được vị chua đầy người cùng sự giận dỗi trong mắt anh, người này á, ghen rùi.
"Đế, Đế thiếu, ngài xem, Tần Nhất ở chỗ này. Chúng tôi không biết Tần Nhất đắc tội ngài, người bây giờ ở ngay đây, ngài cứ việc mang đi."
Cao Phong Quý run run rẩy rẩy, không chút do dự đẩy Tần Nhất ra. Ông ta bây giờ vô cùng hối hận, sớm biết ông ta không nên vì tham món lợi nhỏ làm mờ, nghĩ giữ Tần Nhất lại, căn cứ bọn hắn có thể càng thêm mạnh.
"Cha, sao cha có thể như thế! Tần Nhất, Tần Nhất cũng coi như người một nhà chúng ta rồi." Cao Nghiên tức giận, cô ta biết ngay mà, cha cô ta khẳng định sẽ từ bỏ Tần Nhất.
"Một nhà cái gì, kết hôn cái gì, hai người còn chưa tuyên thệ đâu, không tính không tính." Cao Phong Quý cứng cổ, không chịu thừa nhận.
Làm sao có thể thừa nhận chứ, một khi thừa nhận, nếu như Vân Hoán giận lây sang Cao gia bọn hắn thì phải làm sao.
"Cha..." Cao Nghiên là thật sự tức giận.
Hai cha con Cao gia đang vì Tần Nhất mà cãi cọ qua lại, nào biết Tần Nhất hoàn toàn không hề lo lắng.
"Em ấy, đúng là không bớt lo." Vân Hoán cuối cùng vẫn nhận thua trước, đối diện mắt phượng xinh đẹp lóng lánh như ngọc của Tần Nhất, tất cả tức giận trong lòng đều tan thành mây khói.
Bảo bối động lòng người như vậy, sao anh có thể thật sự tức giận đây?
Chỉ là, trừng phạt nên có thì anh tuyệt sẽ không bỏ qua.
Ai bảo tiểu gia hỏa này dám cùng người khác "bỏ trốn".
Cao Nghiên và Cao Phong Quý vẻ mặt mờ mịt nhìn Vân Hoán thân mật xoa đầu Tần Nhất, cưng chiều hiện rõ trên mặt anh.
Ối cha mẹ ơi, bọn họ đang nhìn thấy cái gì?