Chương 644: Công tử kết hôn, Đế thiếu tập kích (1)
Ngày thứ hai, tốc độ của bà Cao quả nhiên rất nhanh, Phượng Khuynh Ca nhìn quý phụ nhân ngồi đối diện, bên trong mắt không giấu được sự trào phúng.
Sở Hương cũng có chút thủ đoạn, bằng không lúc trước làm sao có thể dỗ Cao Phong Quý nghe lời bà ta.
Có lẽ do ánh mắt quỷ dị của Phượng Khuynh Ca, bà Cao thế mà cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Tối hôm qua Cao Nghiên nháo loạn muốn tự sát, nói nếu không thể ở bên Tần Nhất thì nó liền tìm chết. Mặc dù bà ta thất vọng với cô con gái này của mình, nhưng suy cho cùng thì nó cũng là đứa con gái bà ta yêu thương nhất, không có biện pháp, đành phải đi thương lượng với chồng.
Tuy bà ta là tiểu tam, cũng hận nhất người khác nói bà ta là tiểu tam, nhưng bằng lương tâm mà nói, tiểu tam không có gì không tốt, không phải chính bà ta cũng dựa vào thân phận tiểu tam mà leo tới vị trí bà Cao như hiện tại sao.
Cũng may Cao Phong Quý rất vừa lòng Tần Nhất, nghĩ đến thực lực của Tần Nhất, Cao Phong Quý ỡm ờ một lúc liền đồng ý.
Bà Cao đặt chén trà trên tay xuống, nhìn cô gái càng nhìn càng thấy xinh đẹp trước mặt, bên trong mắt lộ rõ sự không thích.
Giống, thật giống, quá giống luôn, dáng vẻ Phượng Khuynh Ca hiện tại cùng người năm đó có năm phần tương tự.
Nhìn Phượng Khuynh Ca, bà ta liền nhớ lại lúc trước người đàn bà kia cũng như thế này nhàn nhạt nhìn bà ta, không nói bất kỳ lời nào, nhưng lại khiến cho bà ta cảm giác bản thân giống như bụi bặm bên trong bùn, không dễ chịu chút nào.
Nếu không phải tuổi tác không khớp, bà Cao cho rằng Phượng Khuynh Ca chính là tiểu súc sinh năm đó.
"Tôi hôm nay đến không định nói nhiều lời thừa với cô, hy vọng cô chủ động rời khỏi Tần Nhất, tôi sẽ cho cô vật tư, cô cách Tần Nhất càng xa càng tốt. Cô nên rõ một điều, cô không xứng với Tần Nhất."
Bà Cao lấy ra tư thái của một quý phụ nhân, Phượng Khuynh Ca nhìn mà chán ghét.
"Muốn tôi rời khỏi Tần Nhất cũng được, không biết bà Cao định cho bao nhiêu?" Vì di vật của mẹ, Phượng Khuynh Ca không thể không diễn kịch cùng bà Cao.
Bà Cao có hơi kinh ngạc, dường như không nghĩ tới Phượng Khuynh Ca sảng khoái đáp ứng như vậy, trong lòng khinh bỉ không thôi, đồng thời lại cảm thấy có chút bất an.
Rốt cuộc tại sao lại bất an, bà Cao cũng không rõ.
"Thế nào, bà Cao không nỡ lấy ra ư? Vậy cũng đừng trách tôi không khách khí nhé. Nói thật, Tần Nhất tốt như vậy, mặc dù xuất thân quê mùa, nhưng ít nhất dáng dấp tốt, lại có thực lực." Phượng Khuynh Ca cười nhạt nói, hai đầu lông mày tựa hồ có chút hối hận.
Đúng rồi, bà Cao bừng tỉnh, Phượng Khuynh Ca nhất định là xem thường xuất thân của Tần Nhất, với khuôn mặt đó của cô, tìm người tốt hơn cũng không phải không thể.
Vừa nghĩ như thế, bà Cao liền trấn tĩnh lại.