Chương 636: Thành phố B (2)
Xét thấy lộ trình vẫn còn khá xa, Tần Nhất định sẽ lái xe đi, có điều vừa khởi động máy, có người liền lúng túng.
Vương Ổn Ổn nhìn Cao Nghiên cô đơn một mình đằng sau, có hơi không đành lòng. Nói thế nào nhỉ, Cao Nghiên tuy có phần khiến người ta ghét, nhưng bản tính lại không xấu, chỉ là kinh nghiệm trải đời ít, đơn thuần, quá mức xúc động, không khéo đưa đẩy.
Hơn nữa Cao Nghiên lúc này rất giống cô, đúng vậy, giống cô, đơn phương thầm mến, đều cầu mà không được.
Vương Ổn Ổn nghĩ tới Lâm Bạch, người đàn ông với nụ cười nho nhã, khí chất thanh lãnh ưu nhã trên người anh hấp dẫn cô lún sâu, khiến cô cảm thấy vừa ấm áp vừa an tâm.
Thế nhưng, hốc mắt Vương Ổn Ổn đỏ hồng, cô trước giờ không phải người sĩ diện hão, nhưng thứ như tình cảm, thật quá mức tra tấn người.
Rõ ràng biết đối phương không thích mình, nhưng cô làm thế nào cũng không quên được anh.
Do đó, Cao Nghiên xem như đồng bệnh tương liên với Vương Ổn Ổn cô.
Tần Nhất khẽ thở dài một cái, Ổn Ổn vẫn không buông xuống được, như thế cũng tốt, nếu dễ dàng buông như vậy, thì phần tình cảm này cũng không thể xem như chân tình.
Đôi mày thanh tú của Tần Nhất hơi cau, mặt lạnh quét qua Cao Nghiên: "Phía trước không xa là thành phố B, chúng tôi có thể tiện đường đưa cô về, nhưng chỉ có thế thôi, nếu cô muốn đi thành phố G, tự mình đi."
Đây là kiên nhẫn cuối cùng của Tần Nhất với Cao Nghiên.
Trong nháy mắt con ngươi Cao Nghiên sáng lên, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp nở hoa, vội vàng gật đầu, vươn tay muốn kéo tay Tần Nhất, bị Tần Nhất tay mắt lanh lẹ tránh đi.
Cao Nghiên cũng không giận, cười đến ngọt ngào: "Được được."
Tần Nhất còn chịu nói chuyện với cô ta, có lẽ cũng không phải thật chán ghét cô ta, vậy...có phải hay không, có phải vẫn có chút thích cô ta hay không?
Cao Nghiên bên kia ngọt ngào nằm mơ giữa ban ngày, Vương Ổn Ổn bên này có chút áy náy nhìn Tần Nhất: "Nam thần Công tử, xin lỗi, tôi làm cậu khó xử rồi."
Vương Ổn Ổn làm sao không biết, Tần Nhất lưu lại Cao Nghiên, là vì cô.
Là cô nhất thời khống chế không nổi tâm tình, khiến Tần Nhất không thể không thỏa hiệp.
Chỉ là Cao Nghiên vừa rồi thật rất giống cô.
Tần Nhất lắc đầu: "Ổn Ổn, không cần xin lỗi tôi, cậu với cô ta không giống nhau."
Cô ta ở đây, là chỉ Cao Nghiên.