Chương 628: Sơn động, Hoàng Hậu (10)
"Còn không chịu nói sao, tôi ngược lại thật muốn nhìn, là tiến sĩ Lâm quan trọng, hay là con gái của ông quan trọng." Tần Nhất tà khí lẫm nhiên, mắt phượng cực kỳ nguy hiểm.
Quỷ Diện giật nảy ngây người trong giây lát, nhìn A Thù không ngừng kêu rên, trong lòng đau đớn không thôi. Thế nhưng càng khiến cho người ta kinh hãi chính là sự thay đổi của thiếu niên trước mắt.
Thiếu niên rõ ràng trước đó rất lạnh lùng, nhưng bây giờ lại cực kỳ nguy hiểm, ông ta không rõ tại sao đột nhiên thiếu niên lại thay đổi.
Quỷ Diện không biết nguyên nhân, nhưng Phượng Khuynh Ca biết, tiến sĩ Lâm, chính là cái gai lớn nhất trong lòng Tần Nhất.
Mấy năm bị cầm tù trong phòng thí nghiệm, nhận những ngược đãi không phải người, Tần Nhất đến nay còn nhớ rõ cảm giác đau đớn lúc đầu cô bị người ta mở ra.
Cô rất muốn khiến tiến sĩ Lâm cũng nếm thử loại cảm giác đó.
Mắt phượng của Tần Nhất bỗng nhiên trầm xuống, cả người giống như thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, vừa nguy hiểm, vừa vô cùng mất khống chế, chỉ cần có người tới gần, đều sẽ bị cô gây thương tích.
Phượng Khuynh Ca rất đau lòng Tần Nhất, bởi vì cô ấy cũng từng trải qua những việc tương tự.
Bởi vì vận mệnh của Phượng nữ, nhân sinh của các cô cực kỳ giống nhau, nửa đời trước vô cùng bi thảm.
"Cha, cha, cứu con." A Thù đúng thời điểm này lại làm cái thần trợ công.
Quỷ Diện suy cho cùng vẫn đau lòng con gái, cuối cùng vẫn nói ra.
Ban đầu, Quỷ Diện và A Thù vẫn luôn sống nương tựa lẫn nhau. Tận thế ập tới, A Thù và Quỷ Diện đều không có dị năng. Không có dị năng, cuộc sống của hai cha con tự nhiên sẽ rất thê thảm.
Ở trong một cái căn cứ nho nhỏ, làm những công việc bẩn nhất nặng nhọc nhất, nhưng vật tư nhận được đặc biệt ít.
Nhưng nếu chỉ như vậy, cha con hai người cũng có thể tiếp nhận, dù sao bọn hắn tay chân chịu khó, tuy ăn không đủ no nhưng tối thiểu không đói chết.
Nhưng không tốt ở chỗ A Thù lớn lên không tệ, tuy rằng không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng là cô gái xinh xắn, dần dà bị một kẻ lưu manh côn đồ trong căn cứ coi trọng.
Một lần Quỷ Diện ra ngoài, khi trở về liền phát hiện cô con gái sống sờ sờ của mình bị người xx đến chết, khi ông ta trở về, những tên đàn ông đó vừa mới mặc quần xong.
Bọn hắn hung tợn liếc nhìn ông ta, lầm bầm, đúng là mất hứng, mắng con gái ông ta là thứ hàng rách rưới.
Quỷ Diện cuối cùng cũng không nói gì, ôm lấy con gái còn chút độ ấm rời khỏi căn cứ.
Ông ta hận, hận người ở căn cứ đó, cũng hận cái thói đời này.