Chương 624: Sơn động, Hoàng Hậu (6)
Sắc mặt Cao Nghiên trắng bệch, ăn thịt người ăn thành thói quen ư, thậm chí trong tiềm thức còn cho rằng chỉ có thịt người mới là đồ ăn?
Cao Nghiên đột nhiên cảm thấy may mắn, nếu không phải Tần Nhất, có khả năng không lâu nữa cô ta cũng bị treo ở nơi này.
Lúc này, bên trong con nhộng không dễ gì vừa mới yên tĩnh xuống lại đột nhiên có động tĩnh, âm thanh vui thích bén nhọn đâm thẳng vào màng nhĩ của người ta.
Gương mặt như họa của Tần Nhất phủ đầy sương lạnh, người quen cô khẳng định biết, tâm tình hiện tại của tiểu Bá Vương rất tệ, ngàn vạn lần không nên ở thời điểm này chọc giận cô.
Đại đao đen nhánh được triệu hoán ra, Tần Nhất giơ tay lên bổ một đao, cái kén to lớn cứng rắn kia lập tức bị chẻ thành hai.
Nếu như đám người thôn dân còn tỉnh, lúc này sợ là cằm đều muốn rớt xuống.
Cái kén đó vốn vô cùng kiên cố, thế nhưng thiếu niên này lại chỉ cần dùng một đao liền có thể chém nó thành hai nửa, có thể thấy được uy lực lớn cỡ nào.
Cái kén màu xanh bị bổ thành hai, cảnh tượng bên trong liền lộ ra.
Một người phụ nữ đang liều chết dây dưa với một người đàn ông có làn da rất trắng, không, kia không thể gọi là người, mà là một quái vật nửa trên là hình người, nửa dưới là thân cây.
Những nhánh cây trùng trùng điệp điệp thật dài của quái vật đang quấn lấy nửa người dưới của người đàn ông, mà người đàn ông kia thoạt nhìn đã không còn hơi thở, ngược lại là thứ đồ vật kia càng kêu càng vui vẻ.
"Đây, đây là bán thú nhân?" Cao Nghiên trừng to mắt nhìn người phụ nữ nửa người nửa thực vật, trên mặt tràn đầy sự không thể tin.
"Ừ, đúng là bán thú nhân." Tần Nhất nhíu mày, còn là bán thú nhân hoàn mỹ. Thế nhưng không phải bán thú nhân hoàn mỹ sau này mới xuất hiện bên người tiến sĩ Lâm sao, thứ này là từ đâu tới?
Chẳng lẽ quỷ thôn này có liên quan tới tiến sĩ Lâm?
Trong đầu Tần Nhất xoay chuyển đủ loại suy đoán, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra bất kỳ sự thay đổi nào, ngược lại tiến lên một đao chém đứt toàn bộ những nhánh cây của bán thú nhân.
Bán thú nhân kêu thảm một tiếng, người đàn ông bị nó quấn lấy liền rớt bịch xuống đất.
Toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, thoi thóp.
Bán thú nhân thế nào cũng không ngờ tới sẽ có người đúng lúc này đả thương nó.
Từ trong cảm giác kɧoáı ©ảʍ tỉnh táo lại, nó phát hiện rễ nhánh của mình bị người ta chặt đứt.
"Các ngươi là ai?" Hoàng hậu một đầu tóc dài màu vàng rực rỡ, mở miệng hỏi thẳng. Nhìn nửa người trên của nó cũng đoán được trước đây là một cô gái thanh tú.