Chương 605: Thành phố G (2)
"Đã xảy ra chuyện gì? Anh có biết người cầm đầu là ai không?" Tần Nhất hỏi.
"Ừm, chuyện này mới xảy ra cách đây không lâu, hình như ngay đoạn thời gian trước, về phần kẻ cầm đầu, tôi từng nghe người khác nói, là một người đàn ông cao to, dáng vẻ hung thần ác sát."
Dương Trình nghĩ nghĩ, đem tất cả những gì mình biết đều nói cho Tần Nhất, chứ kỳ thật chuyện này hắn ta biết được cũng không nhiều.
"Ồ, thế à."
Trong lòng Tần Nhất chợt có loại cảm giác kí quái không nói rõ được, đoạn thời gian trước... điều này khiến cô không tự chủ được nghĩ đến tiến sĩ Lâm vừa mới biến mất không lâu trước đó.
Sao lại trùng hợp như vậy, thời gian hoàn toàn khớp với lời kể của Dương Trình, khiến Tần Nhất không thể không hoài nghi.
Xem ra lần này cô nhất định phải đi thành phố G nhìn một cái, tiến sĩ Lâm biến mất, với cô với Vân Hoán, sẽ bất lợi hơn một chút, còn với toàn nhân loại mà nói, cũng là một mối uy hϊếp.
Loại uy hϊếp kia như sinh trưởng trong cổ họng, khiến ngươi nuốt không trôi, đêm không thể say giấc.
"Thật sự không thể tiến vào được ư? Nói thật, tôi rất muốn nhìn thấy loài thực vật biến dị đó." Tần Nhất có chút tiếc nuối rũ mắt, thoạt nhìn dáng vẻ rất tiếc nuối.
Thiếu niên trắng trẻo thanh tú, bộ dáng thương tâm lúc này khiến cho người ta đau lòng.
Không thể không thừa nhận, giá trị nhan sắc ở một vài thời điểm có thể phát huy tác dụng cực lớn.
Còn không phải ư, Dương Trình bị Tần Nhất làm cho mềm lòng, chủ yếu là do thiếu niên xinh đẹp ưu tú, tốt đẹp đến không thể tốt đẹp hơn, tựa như con cưng của Thượng Đế, không có bất kỳ khuyết điểm gì.
Cô cứ như vậy ở trước mặt ngươi, ngươi liền muốn đem tất cả những thứ tốt đẹp nhất đều tặng cho cô.
"Chuyện này, chuyện này thật ra cũng không phải không thể. Nghe nói bọn họ đang tuyển đầu bếp có tay nghề tốt, căn cứ vào tin tức tôi có được thì cái vị mới nhậm chức Căn cứ trưởng kia miệng rất kén chọn, đồ ăn bình thường không vào được miệng hắn. Nếu như tay nghề của cậu không tệ, ngược lại có thể đi thử xem sao." Dương Trình đem tin tức mình nghe được nói ra.
"Vậy ư, vừa vặn tài nghệ nấu nướng của tôi không tệ, có thể đi thử một lần." Trên gương mặt Tần Nhất lộ ra nụ cười khẽ, nhìn vô cùng ngoan ngoãn.
"Có điều, chúng tôi không biết đường, phải làm sao bây giờ?" Thiếu niên tựa hồ lại có phiền não mới.
"Không có việc gì, tôi biết đường, tôi dẫn mọi người đi." Dương Trình không chút suy nghĩ, thốt ra.
"Vậy thì cảm ơn anh, anh đúng là người tốt." Tần Nhất cười híp mắt nói cảm ơn, phát cho Dương Trình một thẻ người tốt.