Ngược lại, trong lòng anh còn rất vui vì suốt bao năm qua, Tô Nhã Linh vẫn vậy, không hề đổi thay.

Cô vẫn trong sáng như trước đây.

"Nhã Linh, không phải vội, đợi thêm chút nữa đi".

Nghe Trần Bảo Kỳ khuyên vậy, Tô Nhã Linh cũng hơi mềm lòng.

Cô biết lần này Trần Bảo Kỳ tới đây là vì muốn kéo khách cho nhà máy gạch.

Nghĩ đến vụ cá cược của Trần Bảo Kỳ và mẹ, Tô Nhã Linh hoàn toàn mềm lòng.

Ngay lúc đó, buổi đấu giá bắt đầu.

Châu Tư Nhã cũng đã vào hội trường từ lâu, dặm lại phấn xong không kìm được mà đứng dậy, nhìn khắp xung quanh.

Cô ta nhìn khắp mấy lượt cũng không thấy bóng dáng Tô Nhã Linh đâu cả.

Cô ta bất giác nở một nụ cười đắc ý.

"Tô Nhã Linh ơi là Tô Nhã Linh, cô đúng là loại đàn bà vật chất, mơ mộng đòi một bước lên tiên mà!"

"Đến cả buổi đấu giá này mà cũng không vào được mà còn đòi đấu với chị đây à?"

Lý Hạo đang xem điện thoại, cảm nhận được nhất cử nhất động của Châu Tư Nhã bèn bỏ điện thoại xuống, vươn người một cái.

"Tư Nhã, em so đo với người nhà của tên tù tội đó làm gì, không cần quan tâm đến họ đâu!"

Trong lúc nói, Lý Hạo ngước đầu lên, chỉ về phía cửa sổ sát đất của phòng VIP, nói: "Chúng ta phải học hỏi người như vậy mới đúng chứ!"

"Trong buổi đấu giá này, trong số khách được mời đến thì đó là người có tầm ảnh hưởng lớn nhất đấy!"

Châu Tư Nhã tò mò nhìn theo, chẳng nhìn thấy gì ngoài cách trang hoàng lộng lẫy cả.

"Anh yêu à, người đặc biệt đó là ai vậy?"

"Anh cũng chưa có tư cách được biết điều này".

Nghe xong câu trả lời này, gương mặt Châu Tư Nhã đầy vẻ khó hiểu.

Trong lòng cô ta, Lý Hạo đã xuất sắc lắm rồi.

Nhưng đến Lý Hạo mà còn không có tư cách biết thân phận thì người đặc biệt đó ở trình nào chứ?

Châu Tư Nhã không kìm được mà nhìn thêm vài lần nữa.

"Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, lát nữa chúng ta phải đấu giá để giành được Ngũ Vị Tử mới được".

"Người đó dù có xuất sắc đến mấy cũng không thể thắng nổi Bảo Kỳ Vương đâu!

Lý Hạo khẽ nhếch mép, nói: "Chỉ cần lấy được lòng Bảo Kỳ Vương, thì anh còn phải sợ ai ở chốn Hoa Hạ này nữa chứ?"

Châu Tư Nhã ôm lấy cánh tay của Lý Hạo, vẻ mặt tràn ngập hạnh phúc, thủ thỉ: "Anh yêu của em là giỏi nhất!"

Lúc này, đấu giá viên bước lên sân khấu.

Cả hội trường ngay lập tức trở nên yên tĩnh.

Đấu giá viên giới thiệu qua về chương trình rồi tuyên bố chính thức bắt đầu chương trình đấu giá.

Có rất nhiều đồ đấu giá, nào là tranh thư pháp, đồ gốm,...!
Không khí trong hội trường rất sôi nổi.

Về bản chất của buổi đấu giá này, suy cho cùng thì mọi người cũng không thật sự thích những món đồ đấu giá đó.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play