Ngũ Vận Uyển
không ngờ ông cụ Nam lại xem trọng con của họ như vậy, lại còn nói thẳng là muốn để đứa bé làm người nối nghiệp của nhà họ Nam?
Phải biết là nhà họ Nam không chỉ có Nam Ngự mà còn có cả Nam Tiêu, Nam Bá và Lâm Tiểu Như cũng đã có con rồi.
Mặc dù bây giờ đã biết ông cụ thiên vị, nhưng cô không ngờ ông cụ thật sự
thiên vị đến thế này. Nếu Nam Tiêu biết suy nghĩ của ông cụ thì chẳng
phải sẽ tức chết sao?
Ngũ Vận Uyển nhíu mày, không nhịn được thấp giọng nói: “Ông nội thiên vị Nam Ngự như vậy, liệu anh cả Nam Tiêu có...”
Nói đến tình hình hiện tại của nhà họ Nam, ông cụ bỗng thở dài, bảo: “Nam
Tiêu làm anh cả ấy à, đúng là... Haiz, nó quá đề phòng Nam Ngự, như thể
Nam Ngự là kẻ thù không đội trời chung của nó, hoàn toàn không giống
một người anh trai. Lúc nhỏ nó đã vậy, không ngờ lớn. lên vẫn vậy. Haiz,
gia môn bất hạnh mà. Mặc dù bây giờ Nam Ngự là cậu ấm làm nở mày nở một
nhà họ Nam, còn là chủ tịch của tập đoàn Ngự Diệu, nhưng lại không có cổ phần trong công ty của nhà họ Nam, ông là ông nội mà thấy hổ thẹn”
Ngũ Vận Uyển nghe thế thì vô cùng kinh ngạc.
Dưới sự dẫn dắt của Nam Ngự, tập đoàn Ngự Diệu đạt được thành tích tốt hơn
qua mỗi năm, Nam Ngự giỏi giang như vậy, sao anh có thể không có cổ phần trong công ty nhà họ Nam chứ?
Ngũ Vận Uyển hỏi ông nội: “Sao có thể chứ, tại sao vậy ạ? Nam Ngự cũng là một thành viên của nhà họ Nam,
chẳng phải anh ấy nên có cổ phần sao?”
Ông cụ Nam nói: “Tất
nhiên là nên có chứ! Thực ra ông đã sớm chuyển một phần cổ phần cho Nam
Ngự rồi, nhưng Nam Tiêu luôn gây áp lực rất lớn cho các thành viên hội
đồng quản trị khiến họ không dám manh động. Họ cũng luôn nhìn sắc mặt
Nam Tiêu mà làm việc. Haiz, đều là đám bất tài vô dụng, thế nên hội đồng quản trị không thông qua thì cổ phần của Nam Ngự cứ treo lơ lửng như
thế đấy”
“Vậy chẳng phải Nam Tiêu độc chiếm cổ phần của nhà họ Nam sao?”
Nam Viễn Hùng gật đầu, cười nhạt, nói: “Chẳng thế thì sao, may mà cháu mang thai rồi. Bây giờ bên phía hội đồng quản trị, cuối cùng Nam Ngự cũng có lý do để có thể nhận cổ phần rồi. Ngũ Vận Uyển, đây chính là ý đồ khiến ông hi vọng Nam Ngự sớm kết hôn và cháu sớm có thai đấy!
Mắt Ngũ Vận Uyển lóe lên.
E là vì ông cụ thiên vị rõ ràng như vậy nên Nam Tiêu mới kiêng dè Nam Ngự.
Cô cũng không tiện nói gì nhiều, chỉ có thể nhẹ giọng đáp lời: “Ông nội, ông tốt với Nam Ngự quá”
Ông cụ Nam cười nói: “Nam Ngự giống ông nhất, ông thương nó nhiều hơn một
chút. Vả lại con người nó cũng rất tốt bụng, cháu đừng thấy nó hung dữ
lạnh lùng, tất cả đều là vì vụ tai nạn mười năm trước mà ra. Lúc nhỏ nó
rất ân cần với mọi người, nó là một người rất thích nói chuyện đấy. Giờ
ông cũng lớn tuổi rồi, không kiểm soát được nhiều nữa, đúng là ấm ức cho Nam Ngự”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT