Nam Ngự rõ ràng không phải là người giỏi chăm sóc cho người khác. Anh
mới tắm cho Ngũ Vận Uyển một lát mà áo sơ mi trắng trên người đã ướt
đẫm.
Ngũ Vận Uyển không khỏi nhíu mày, "Nam Ngự, anh thật sự không cần tắm giúp em đâu, anh đi... a..."
Ngũ Vận Uyển còn chưa nói xong, tay Nam Ngự vừa vặn lướt qua bắp đùi trong của cô làm cả người cô run rẩy.
Nam Ngự thấy mặt cô tự nhiên đỏ lên thì khẽ cười, "Sao vậy? Ngũ Vận Uyển, trong đầu em đang nghĩ gì thế?"
Mặt Ngũ Vận Uyển càng đỏ hơn.
Cô cắn răng, khẽ nói sang chuyện khác: "Không, em chỉ thấy áo sơ mi của anh bị ướt, sợ anh khó chịu thôi"
"Ồ?" Nam Ngự nhướng mày, lúc này trên gương mặt thường lạnh lùng thoạt
nhìn có phần ngả ngớn, "Cho nên... em hi vọng anh cởi ra, tắm chung với
em à?"
"Không... không phải vậy!" Bây giờ, Ngũ Vận Uyển quả
thật hận không thể cắn đứt lưỡi mình. Đúng là mình có nói gì cũng bị Nam Ngự xuyên tạc được. May là cô không nói gì nữa, chỉ im lặng tiếp nhận
sự chăm sóc của anh.
Không biết qua bao lâu, Ngũ Vận Uyển nhìn
Nam Ngự kìm nén lau cẩn thận từng chỗ cho mình, cuối cùng không nhịn
được khẽ nói: "Nam Ngự, anh thật sự rất thích trẻ con sao?"
Nam Ngự liếc nhìn Ngũ Vận Uyển khẽ nói: "Là vì con em nên anh mới thích."
Ngũ Vận Uyển thầm giật mình rồi không khỏi mỉm cười.
Cô giơ tay đặt lên bụng mình, cảm thấy thỏa mãn không sao tả xiết.
Thật tốt, ở đây có một sinh mạng nhỏ bé. Từ nay về sau, ngoài mẹ và Nam Ngự, cô lại có thêm một người thân thiết, gắn bó không thể chia lìa với cô trên đời này.
Con gái có thai thường lập tức nghĩ đến mẹ mình sinh ra mình không dễ dàng tới mức nào.
Vì vậy sáng hôm sau chủ nhật, Ngũ Vận Uyển đi qua gặp Ngũ Nhã Phân để nói cho mẹ biết tin vui cô đã có thai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT