Ngũ Vận Uyển giật mình.

Cô chỉ có thể hùa theo Hiểu Mai, cười ngượng ngùng: “Không có gì, không có gì, anh ấy cũng không làm gì, chỉ tiện tay giúp đỡ chút thôi, em đừng trông đợi vào anh ấy quá nhiều.”

Hiểu Mai tiếp lời: “Em không quan tâm, anh ấy là ân nhân lớn của toà soạn chúng ta! Chị Vận Uyển, chuyến du lịch hàng năm lần này chị nhất định phải dẫn anh rể theo đó, chúng em phải gặp mặt cảm ơn anh ấy, anh ấy là ân nhân lớn của toà soạn chúng ta mà! Mọi người nói có phải không?”

Đúng, đúng, đúng! Mọi người đều rất đồng ý với ý kiến của Hiểu Mai!

Khâu Duyệt khinh thường ngồi xuống. Cô ta thầm nghĩ, cứ vui đi, Ngũ Vận Uyển cô đã đắc tội vợ tổng biên tập rồi. Lâm Tiểu Như vừa nhìn là biết không phải người phụ nữ dễ đối phó, tôi xem cô có thể vui được bao lâu nữa!

Mọi người đều muốn được thấy chồng Ngũ Vận Uyển.

Nhưng Ngũ Vận Uyển lại đang chiến tranh lạnh với Nam Ngự, cô nhất thời khó xử, không biết nên trả lời thế nào.

Cô cảm thấy vô cùng mâu thuẫn.

Cô vẫn còn đang giận Nam Ngự, không muốn đi du lịch hàng năm với anh, nhưng không đưa anh đi mọi người sẽ nghi ngờ cô.



Nhưng nếu đưa Nam Ngự đi, chẳng phải mọi người sẽ biết chủ tịch tập đoàn Ngự Diệu tên tuổi lẫy lừng của thành phố này là chồng cô sao? Tình huống đó có khi còn tệ hơn ấy chứ!

Ngũ Vận Uyển giả vờ như đột nhiên nhớ ra điều gì, cô nói với Hiểu Mai: “Hiểu Mai, chị quên túi dưới lầu rồi, chị xuống lấy, em nghe điện thoại giúp chị nhé!”

Nói xong Ngũ Vận Uyển đỏ mặt ra khỏi văn phòng.

Đồng nghiệp bắt đầu phân tích có phải chồng cô quá xấu nên cô mới ngại dẫn theo không? Hoặc là đó không phải chồng mà chỉ là đối tượng không thể đưa ra ánh sáng, hoặc bạn học cũ gì đó... Nếu không sao một việc lớn như vậy có thể nói giúp là giúp chứ? Lỡ đầu không cẩn thận đắc tội sếp Nam thì sao? Vậy chẳng phải hậu quả sẽ rất thảm ư?

Lúc này Khâu Duyệt lại thêu dệt thêm: “Nhìn chiếc nhẫn rẻ tiền trên tay cô ta là biết chồng cô ta thế nào rồi. Chắc chắn không phải quan chức cấp cao hay giám đốc tập đoàn mà chỉ là nhân viên quèn của Ngự Diệu thôi, không được xếp vào hàng nào cả. Chuyện này còn cần phân tích à?”

Chị Trịnh không nghe nổi nữa bèn nói với Khâu Duyệt: “Cô thì biết cái gì mà nói lung tung. Cô có thể tích chút khẩu đức không? Chồng người ta, các người soi mói cái gì?”

Nhất thời mọi người trong văn phòng đều suy đoán và tưởng tượng xem chồng Ngũ Vận Uyển là người như thế nào...

Tập đoàn Ngự Diệu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play