Điện thoại đặt trên giường, trên đầu Ngũ Vận Uyển, Nam Ngư ngước lên nhìn, không ngờ lại là Nam Bá gọi tới!
Đã muộn thế này rồi mà Nam Bá còn dám gọi cho Ngũ Vận Uyển.
Đáng chết.
Lòng Nam Ngự càng khó chịu hơn!
Ngũ Vận Uyển hỏi: “Muộn thế này rồi còn ai gọi cho em thế?”
Nam Ngự lạnh lùng đáp: “Là Nam Báo
Ngũ Vận Uyển giống như một đứa trẻ phạm sai lầm, ánh mắt cô hoảng loạn,
hoang mang lo sợ. Cô muốn nghe máy nhưng bị Nam Ngự giữ lại.
Nam Ngự nghĩ cũng không nghĩ lập tức nghe máy.
Ngũ Vận Uyển cực kỳ hoảng sợ.
Nam Bá không biết Nam Ngự ở đó, anh ta liên tục xin lỗi ở đầu dây bên kia.
“Ngũ Vận Uyển, anh xin lỗi, em tha thứ cho anh được không? Anh là thằng súc
vật, sao anh có thể làm tổn thương em như thế chứ? Em đừng giận anh, anh say nhưng những lời anh nói đều là thật. Vận Uyển, em nghe thấy không,
Vận Uyển?”
Ngũ Vận Uyển nghe thấy lời Nam Bả trong điện thoại,
cô muốn bảo anh ta im lặng thì Nam Ngự đã lập tức dùng mỗi chặn miệng cô lại, cô không nói được gì.
Nụ hôn của Nam Ngự dứt khoát và liên tục, anh bắt đầu cởi từng cúc áo của cô, một cúc, hai cúc, ba cúc...
cho đến khi áo ngực lộ ra, tay anh còn di chuyển trên cơ thể cô, nụ hôn
rất nồng nàn và nóng bỏng.
Cô vỗ vào người Nam Ngự muốn anh dừng lại, nhưng anh không để ý đến sự phản kháng của cô, vẫn điên cuồng hôn
cô, đè cô xuống khiến cô không thể cử động.
Nam Bá không biết gì vẫn tưởng Ngũ Vận Uyển đang giận nên không nói, anh ta tiếp tục khổ sở
van nài: “Vận Uyển, anh biết em đang giận, khi giận em không thích nói
gì. Tối đó là do anh hồ đồ, do anh không tốt, em đừng tự trừng phạt
mình.”
Trong điện thoại vẫn im lặng, Ngũ Vận Uyển không nói gì nhưng lại có tiếng động lạ vọng lại.
Nam Ngự xé hết quần áo trên người Ngũ Vận Uyển rồi ném xuống sàn, bừa bộn khắp nơi.
Hai tay anh giữ chặt tay Ngũ Vận Uyển, để cô không thể giãy ra được.
Anh nhìn chằm chằm Ngũ Vận Uyển như muốn nuốt chửng cô, ngọn lửa bùng cháy trong con người.
Ngũ Vận Uyển càng vặn vẹo cơ thể, Nam Ngự càng giữ chặt hơn. Nam Ngự càng tức giận lại càng muốn tra tấn Nam Bá.
Nam Bá ghé sát tai vào điện thoại, ngờ vực hỏi: “Vận Uyển, em có đang nghe
không? Em đã nói chuyện này với Nam Ngự chưa? Hay là đừng nói nữa, đây
là bí mật giữa hai ta, chỉ hai ta biết thôi, chúng ta tự giải quyết được không? Vận Uyển, em có thể cho anh thêm một cơ hội nữa không?”
Nam Ngự không quan tâm Nam Bá nói gì trong điện thoại, anh chỉ cần biết
Ngũ Vận Uyển đang ở bên cạnh anh, anh muốn làm gì thì làm, vì cô là vợ của
Nam Ngự anh, những người đàn ông khác hãy từ bỏ và cút đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT