Một, cục trưởng cục tài chính và thuế vụ với cục trưởng cục giáo dục
đích thực có chút quan hệ cá nhân, cho nên để Úy Văn lén đi cực kỳ thích hợp, có thể giữ lại được thể diện của đệ nhất cao trung, nhưng muốn mời được Úy Văn lại cực kỳ khó, dù sao trên đơn xin bỏ học có dấu cá nhân
của Úy Văn, hắn đi lấy tương đương với muốn hắn tự vả mặt.
Hai, mời lão hiệu trưởng gọi điện thoại vì: Một mặt ông là lãnh đạo
trường trước đây, mặt khác ông là trưởng bối đức cao vọng trọng, có ông
ra mặt, Úy Văn không dám không tới.
"Được, ta liền đi tìm lão hiệu trưởng gọi điện thoại."
Chủ nhiệm Hà không nói hai lời, lập tức muốn lao đi tìm lão hiệu trưởng.
Thấy thế, Mộ Nhung Trưng đang nhàn hạ khóe môi bất giác khẽ cong: Hà Vĩ
cái người nịnh nọt này, thật đúng là người tay nghề thạo.
Còn về cô gái nhỏ nhà hắn, biểu hiện cũng không tệ:
Trước tiên tìm thủ phạm, mạnh mẽ từ chối ra mặt, lại mượn lực đánh lực,
lấy ác trị ác, mấy bước này đi có bài có bản, a, lúc trước đúng là coi
nhẹ cô ấy rồi, nhìn mà xem a, làm việc càng ngày càng có trình tự rồi.
"Ai tìm ta thế?"
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng trả lời của thầy Mạnh.
Mộ Nhung Trưng bất giác cười càng đậm.
Vật nhỏ vận khí thật không tồi, thầy Mạnh định là tới tìm hắn, đúng lúc có thể quản chút chuyện nhỏ của cô ấy.
"Ai nha, tốt quá tối quá tốt quá, lão hiệu trưởng tới rồi.."
Chủ nhiệm Hà liên tục vỗ tay đi lên đón tiếp.
Rất nhanh, ngoài cửa, thầy Mạnh đem một sĩ quan trung niên tới, còn có
một cô gái trẻ đi cùng, nhìn thấy Úy Ương nói: "Ây, con cái nha đầu này, sao không trên lớp, lại chạy tới phòng hiệu trưởng rồi?"
Úy Ương không đáp lời, ánh mắt liền ngừng trên người thiếu nữ kia.
Không có cái khác: Kiếp trước, nếu Mộ Nhung Trưng không chết, thiếu nữ này hẳn là phu nhân thứ hai của tư lệnh.
Cô ấy tên Dương Thiên, xuất thân thế gia quân quyền, năm nay mười tám,
so với cô lớn hơn hai tuổi, ở Thụy Đô học, là một tiểu thư khuê các
không hơn không kém.
Anh trai cô ấy đang là quan quân trung niên Dương Tiễn, nhiều năm sau trở thành tướng đắc lực bên cạnh Mộ Nhung Trưng.
Mà Dương Thiên người này, kiếp trước luôn lưu luyến si mê Mộ Nhung
Trưng, lúc Úy Ương xuất ngoại du học, vẫn luôn ở lại bên cạnh hắn.
Nghĩ tới lúc đó, Úy Ương mang thai bị phơi bày, người của tổng tư lệnh đem cô đá tới Thụy Đô mới gặp Dương Thiên.
Sau đó, Mộ Nhung Trưng chính thức cùng cô đăng ký kết hôn, người này
từng mượn rượu điên khùng tới chất vấn cô: "Ngươi rốt cuộc có cái gì
tốt, cư nhiên có thể khiến Tứ ca chống lại những người khác cho ngươi
danh phận? Thậm chí không tiếc cùng với người trong nhà từ mặt, nhiều
năm trù tính công cốc trong một thời gian ngắn.."
Nhiều năm sau đó, Úy Ương bị người mạnh mẽ đem từ nước ngoài về, càng
từng nghe thấy Dương Tiễn chất vấn Mộ Nhung Trưng: "Tổng tư lệnh, phu
nhân tâm căn bản không ở chỗ anh, anh vì sao còn muốn đau khổ duy trì
đoạn hôn nhân tồn tại trên danh nghĩa này. Em gái ta rốt cuộc có chỗ nào kém cô ấy?"
Đây cũng luôn là chuyện nghi hoặc của Úy Ương.
Hắn, rốt cuộc vì cái gì cưới cô?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT