Một lớp 40 học sinh, không hẹn mà dùng cùng ánh mắt khó tin nhìn về Úy Ương.
"Tôi nói mà, thành tích này cũng quá không đáng tin đi, kết quả đúng thật là gian lận mà ra. Úy Ương, da mặt của trò đủ dày thật đấy, vì để tạo hình tượng bản thân là học sinh giỏi, thật đúng là vắt óc tìm mưu kế, cái
chuyện xấu hổ gì cũng dám làm ra được a.. Loại học sinh như trò, Đệ Nhất Cao khẳng định là không có cách nào dạy được rồi.. Đi đi đi, đi phòng
hội đồng, chuẩn bị nghỉ học đi.."
Chu Nam châm biếm, từ ngữ gay gắt, không hề lưu tình, một câu nói liền đánh thẳng vào mặt Úy Ương bạch bạch bạch.
Xôn xao..
Phía dưới một mảng kinh ngạc hô hoán.
"Không phải chứ, thật sự gian lận?"
"Chậc chậc chậc, sỉ nhục của Đệ Nhất Cao, không ai khác ngoài cô ta rồi."
"Ha ha ha, Giang Hải, cậu bái một kẻ vô sỉ làm sư, cẩn thận cũng trở thành một kẻ tiểu nhân vô sỉ a.."
Đám học sinh vì lời của Chu Nam, nháy mắt từng người từng người bắt đầu trào phúng.
Trên lưỡi có Long Tuyền, gϊếŧ người không thấy máu.
Cái miệng của người đời thường có thể gϊếŧ người trong vô hình.
Nghe mà xem à, chân tướng thế nào còn chưa biết, mấy kẻ này đã như mây khói, nói ẩn nói hiện.
"Các người đừng có ăn nói lung tung, thành tích của Úy Ương là dựa vào năng lực bản thân mà có.."
Quyền Trân tức phát điên, đứng phắt lên, nghĩ cũng không cần nghĩ thay Úy Ương tranh cãi một câu.
"Quyền Trân, em đừng bị hình dáng nhu nhược đáng thương của nó lừa gạt, muốn
làm một học sinh giỏi, thì phải cách xa loại người chỉ biết âm thầm làm
chuyện dơ bẩn này một chút, tránh cho em cũng bị nó làm liên lụy. Úy
Ương, còn không theo ta qua đây.."
Chu Nam lạnh lùng mắng Quyền Trân.
Úy Ương lại không hề tức giận, không vì lời của Chu Nam làm rối loạn mà
nóng nảy, cô vẫn vô cùng bình tĩnh như cũ, lúc chậm rãi đứng dậy cười
nhàn nhạt, hỏi ngược lại: "Cô giáo, Người là tới truyền lời, hay là tới
định tội?"
Chu Nam ngẩn ra, chợt ý thức được câu hỏi giảo hoạt
này của cô, cũng không muốn đáp lại, mà không kiên nhẫn nói một câu:
"Nhanh lên, chủ nhiệm Hà bọn họ đang đợi đấy.."
"Cô Chu, xin trả lời câu hỏi của em, Người là tới truyền lời, hay là tới định tội?"
Cô không đi, kiên định mà hỏi ngược lại.
Quyền Trân cũng theo đó mà ép hỏi một câu: "Đúng, cô Chu, xin cô trả lời."
Thầy dạy toán cũng nói: "Cô Chu, kết quả của lãnh đạo đưa ra là gì? Không
đúng, cô hẳn là tới truyền lời chứ, còn chưa đối chất mà.."
Chỉ
một câu này khiến Úy Ương liền hiểu ra một chuyện: Tiết học của Thầy Lôi dừng lại, thầy giáo số học không nói đến thành tích, toàn bộ là vì hôm
nay cô bị tố cáo. Khó trách khác thường quá như vậy.
Chu Nam vốn
là muốn bừa bãi cho qua, vì thầy toán học hỏi một câu như thế, không còn cách nào, hung tợn trừng mắt nhìn Úy Ương một cái, bực bội đáp: "Đúng,
tôi là tới truyền lời."
"Nếu là truyền lời, vậy cô dựa vào cái gì ở trước mặt người khác định tội trò?"
Cô giáo Chu Nam này, cũng thật là quá biết truyền bá tin đồn đãi rồi.
Úy Ương trong lòng liền dâng lên tức giận.
Chu Nam lại trả lời mà mặt không đỏ hơi thở không gấp, lập tức kêu: "Chuyện này đã là chắc như đinh đóng cột rồi!"
Úy Ương buồn cười mà nhếch nhếch khóe môi: "Còn chưa có đối chất, cô từ
đâu mà thấy được chuyện này đã chắc như đinh đóng cột? Cô giáo Chu, danh tiếng thấy trước của cô là từ đâu mà ra.."
"Ta.."
"Cô
Chu, nếu em đi đối chất, điều tra rõ ràng chân tướng chứng minh: Em
không gian lận, vậy mấy lời cô vừa nói chính là bôi nhọ ác ý. Tuy rằng
cô là cô giáo, nhưng cô không có đặc quyền tới hủy hoại danh dự của một
học sinh. Trước pháp luật, người người bình đẳng."
Cô vẻ mặt
nghiêm nghị không thể khinh thường, "Nếu chân tướng làm rõ, em là trong
sạch, vẫn xin cô giáo Chu ở trước mặt thầy cô học sinh toàn trường xin
lỗi em, nếu không, em sẽ toàn lực khởi tố cô."
Mấy câu miệng lưỡi sắc nhọn, khiến Chu Nam đen mặt tại chỗ.
Cô ta câm nín mãi lâu sau mới nói tiếp: "Được, nếu điều tra rõ em không gian lận, ta nhất định xin lỗi với em."
"Rất tốt, em nhớ rồi."
Úy Ương gật đầu, thu dọn bàn học xong, muốn đi ra lại bị Quyền Trân kéo lại.
"Úy Ương, mình cùng đi với cậu?"
Quyền Trân lo cho cô, chuyện này, nhìn tình huống có vẻ lo ngại, cô ấy có chút không yên tâm cô.
"Không cần. Mình có thể ứng phó."
Cô bình tĩnh, không chút hoang mang tới trước mặt Chu Nam, khẽ cười: "Em sẽ đợi để cô giáo Chu xin lỗi với em."
Nói xong, cô quay đầu nhìn một vòng học sinh trong phòng học, không hề ngạc nhiên mà thấy Úy Lan nhìn mình cười lạnh, trong đầu chợt có một cách
nghĩ xoẹt qua: Chuyện xảy ra hôm nay, người này sẽ đảm nhiệm diễn vai
nào trong đó đây?
Cô rất tò mò.
*
Trong phòng hội
đồng, ngồi đầy các thầy cô, thầy Lôi Vũ văn học, thầy Quản Hồn toán học, Hầu Xuân Hoa dạy vật lý học, Địch Bạch hóa học, thầy chủ nhiệm Hà, còn
có một gương mặt có chút xa lạ, hẳn là bộ phận khảo vụ, người này quản
lý mỗi đề thi mỗi đợt thi trong trường, bao gồm phát đề thi và phong ấn
bài làm sau khi thi.
Chủ nhiệm Hà rất đau đầu, lúc trước mới xảy
ra chuyện liên quan đến thôi học, cái này còn chưa ngừng nghỉ được bao
lâu, sao lại phát sinh chuyện gian lận này? Hơn nữa đương sự vẫn là cùng một người.
Nghĩ mà xem a, lúc trước, cái người Mộ Nhung Trưng vì học trò Úy Ương từng giúp hắn băng bó vết thương, từng cố tình ở trong
trường học âm thầm ở lại, che chắn cho trò ấy, có thể thấy nhân vật lớn
lợi hại kia đối với nữ sinh này có ý a!
Sau đó, phó quan của
người kia từng âm thầm tìm hắn với thầy Lôi cũng dặn dò: Liên quan đến
vấn đề thân phận của Mộ Nhung Trưng, không thể đề cập với bất cứ kẻ nào, nhưng là hắn lại đã biết cho nên, chuyện gặp phải hôm nay, lòng hắn tự
nhiên là hướng về Úy Ương.
Tuy rằng lần thi tháng này, Úy Ương thi đích thực tốt có chút quá:
Một học sinh kém, lại thi đứng nhất trường, điểm số cao đến mức dọa người,
cái này khiến các học sinh nỗ lực học hành trong trường sao mà chịu nổi?
Từ chiều qua thông báo trên bảng đến bây giờ, học sinh trong trường với
thầy cô đều đang bàn luận chuyện này, đều cảm thấy chuyện này quá không
hợp với lẽ thường.
Vốn dĩ hắn còn chuẩn bị trong buổi học chiều
nay sẽ quảng bá khen thưởng Úy Ương một chút, mặc kệ thế nào, trò ấy đã
trở thành một phạm trù kinh điển, kết quả, sự tình lại tới một biến
chuyển lớn.
Chính là trước tiết một, có người tố cáo cái danh đệ nhất này.
Chuyện này nhất thời liền trở lên cực kỳ khó giải quyết.
"Các thầy cô giáo, chủ nhiệm Hà, tôi đưa Úy Ương tới rồi, lần này Đệ Nhất
Cao của chúng ta phải trừng phạt thật nặng loại hành vi gian lận này,
không thể bởi vì một mình nó mà làm loạn quy tắc Đệ Nhất Cao chúng ta.
Đối với hành vi gian lận, chúng ta cần lấy nghiêm khắc nhất mà phạt, nếu không, Đệ Nhất Cao chúng ta sao còn có thể đứng trong giới giáo dục,
làm sao trở thành tấm gương cho các trường khác?"
Chu Nam nói đến đường hoàng cỡ nào.
Thật ra, nói trắng ra, đơn giản chính là mượn việc công trả thù riêng, muốn đuổi Úy Ương ra khỏi trường mà thôi.
Làm một người thầy, ghi hận một học sinh như thế, thật đúng là không nên chút nào cả.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT