Bây giờ mới 3 giờ, theo lý mà nói, hội đấu giá vẫn đang tiến hành, người này lại quay về khách sạn, đương nhiên đúng rồi, nếu không cũng không
có khả năng tới đây nhanh như thế.
"Úy Ương, không cần vội vàng bàn hạng mục, Sở tiên sinh vừa tới, em để
Sở tiên sinh ngồi đã, phó quan Trương, gọi Water tới, lấy cho Sở tiên
sinh một ly đồ uống."
Mộ Nhung Trưng vừa mở miệng, liền khống chế quyền chủ đạo trong sân, mà
phản ứng rất bình tĩnh, không nói cái khác, bởi vì vừa nãy hắn đã nhận
được tin tức: Hội đấu giá bán đất mảnh số 3 với mảnh số 7 đã có chủ,
toàn bộ giống Úy Ương dự liệu.
Phần phán đoán của nha đầu này, thực khiến hắn ngạc nhiên.
Úy Ương thấy hắn một chút cũng không kinh ngạc, nhớ tới lúc trước Lục
Kinh Niên đã cùng hắn nói chuyện riêng mấy câu, xem ra đã biết
rồi----Người này trầm ổn như thế, quả nhiên là người làm chuyện lớn.
Ài, bây giờ, cô nhìn hắn, hình như cái gì cũng vừa mắt.
"Sở tiên sinh, Ngài muốn uống gì?"
Water được phó quan Trương gọi tới, cung kính hỏi.
Sở Kiêu Dao sau khi ngồi xuống gọi một ly nước, ánh mắt ngay sau đó lại
chuyển rời từ trên người "em gái Mộ" sang gương mặt của Mộ Nhung Trưng,
đợi Water đưa tới một ly nước chanh mới tiếp tục đề tài trước đó, nói
thẳng: "Không dấu hai người, mảnh đất 18 vịnh này, diện tích quá lớn,
chỉ dựa vào Sở gia chúng tôi không có cách nào một miếng nuốt trọn một
mảnh đất lớn như thế.. Mộ tiên sinh, tôi muốn nghe một chút cách nghĩ
của anh, đến em gái anh cũng muốn đầu tư mảnh đất này, xem ra, anh đã
tới, cũng là bởi vì xúc tiến hợp tác hạng mục này đi.."
Lục Kinh Niên là người như nào, hắn biết, nhưng hắn không rõ người này
có nước cờ gì. Hôm qua cho người đi điều tra, không có cái tin tức hữu
dụng gì.
Mộ Nhung Trưng không lập tức nói tiếp, mà nhàn nhạt uống một ngụm trà,
mới nói: "Nói ra, ta không phải người làm ăn, Lục Kinh Niên tiên sinh
mới đúng. Ồ, hắn tới rồi, nếu Sở tiên sinh anh nói vấn đề tiền đầu tư
khó khăn, thế thì cùng lão Lục thảo luận một chút đi.."
"Ài, Sở tiên sinh tới rồi, thật ngại quá, vừa đi vệ sinh một chút.. Bây
giờ, nếu anh có ý với 18 vịnh, chúng ta có thể bàn bước đầu tiên
trước.."
Lục Kinh NIên từ nhà vệ sinh gần đó chạy tới, cả mặt là nụ cười so với ánh mặt trời còn xán lạn hơn.
Hắn tới chưa bao lâu, tin tức trong hội đấu giá chính là hắn đưa tới.
Buổi chiều, Mộ Nhung Trưng đưa Úy Ương tới bãi cát khách sạn, liền ở đây dựng ô chắn nắng, đọc sách, xem phong cảnh, nằm nghỉ trưa trên ghế,
thời gian trở nên thong thả, càng có từng đợt nhu tình nhè nhẹ, trên mặt mày bọn họ âm thầm lưu chuyển, tận tới người Lục Kinh Niên ồn ào này
tới, mới đánh vỡ thế giới của hai người họ.
"Lục tiên sinh muốn bàn như thế nào?"
Sở Kiêu Dao ngồi dựa vào ghế mây, cười nhã nhặn như ngọc, nhưng mặt mày sắc bén, vẫn là không thể xem nhẹ.
"Hạng mục này, tôi với Mộ tiên sinh đều muốn chia một bát canh, nhưng
chính là như anh nói, diện tích quá lớn, người bình thường một miếng
nuốt không trôi, cũng không dám ăn, vậy hợp tác cùng nhau khai phá, anh
thấy thế nào?"
Lục Kinh Niên lời này vừa nói ra, Úy Ương hoàn toàn rõ ràng rồi:
Hải cảng Tứ Hải sở dĩ làm xuất sắc như vậy, phía dưới quả nhiên có Mộ Nhung Trưng âm thầm quạt gió thêm củi.
Ôi trời ạ, bạn trai mới nhận chức này của cô, thế lực ngầm này, lúc hắn hai mươi hai tuổi đã không bình thường rồi!
Xuất sắc, thật sự xuất sắc.
"Ồ, không biết Lục tiên sinh có phương án hợp tác gì hay? Nói ra, cho tôi cân nhắc xem xét, xem có được hay không?"
Lời nói Sở Kiêu Dao rất bảo thủ.
Cũng đúng, lòng phòng bị người không thể không có, dù gì đây không phải chuyện làm ăn nhỏ.
"Ở chỗ tôi có một phương án hợp tác sơ bộ, anh có thể xem sơ lược, đến
cuối cùng lợi ích phân chia như nào, anh muốn có một tỷ lệ hợp lý, chúng tôi cũng muốn đạt tới một tỷ lệ, sau đó lại tiếp tục thương nghị."
Lục Kinh Niên từ trên tay thuộc hạ lấy tới một túi công văn, từ trong lấy ra một phần tư liệu đưa tới.
Sở Kiêu Dao liếc mắt một cái, nhận lấy, xem..
"Cái kia, anh.. Nhung Trưng, em có thể xem một chút không?"
Ánh mắt Úy Ương trông mong nhìn, trong lòng rất tò mò hạng mục 18 vịnh sơ lược định ra như thế nào, cũng muốn nhìn một chút.
Lúc mở miệng xin, nghĩ gọi "Tứ thiếu" quá kỳ quái, gọi "Mộ Nhung Trưng"
quá phân cách, vì thế gọi "Nhung Trưng", sau đó lại cảm thấy quá thân
mật, vội vàng thêm vào chữ "Anh", bởi vì ở giữa dừng một chút, cho nên
đem câu "Anh Nhung Trưng" gọi đến phá lệ kiều diễm mềm mại ngọt ngào,
không những khiến cô tự cảm thấy toàn thân nổi da gà, lại càng hấp dẫn
ánh mắt của ba người đàn ông đang ngồi.
Sở Kiêu Dao cảm thấy: Cái gọi này, gọi có phải có chút quá xiêu vẹo đi, không giống cách gọi giữa hai anh em.
Lục Kinh Niên trên người một trận tê, ai nha, mẹ ơi, cô gái nhỏ này, làm nũng thật quá sức chịu đựng rồi.
Mộ Nhung Trưng theo đó trong lòng rung động, đây là lần đầu tiên cô gọi hắn như thế, thật là gọi đến hắn cả người thoải mái.
Hắn âm thầm cong môi, nói với Lục Kinh Niên: "Đưa Úy Ương xem chút."
Lục Kinh Niên vốn định nói, chuyện làm ăn, phụ nữ góp vui cái gì, nhưng
vừa nghĩ tới cô không phải người phụ nữ bình thường, liền đưa qua.
Úy Ương nhận lấy, cúi đầu xem.
Đại khái nội dung chính là: Rạp chiếu phim Thủy Mạc cùng tòa Hải Thiên
Thịnh cùng nha khai phá 18 vịnh, tòa Hải Thiên Thịnh 7 phần, Rạp chiếu
phim Thủy Mạc 3 phần, đây là tỷ lệ tài sản đầu tư, trong quá trình khai
phá, lấy ý kiến tòa Hải Thiên Thịnh làm chủ, nhưng, bất cứ hạng mục khai phá gì, nhất thiết phải được sự đồng ý của Rạp chiếu phim Thủy Mạc, nếu không thủ tiêu quyền hạn đại cổ đông của tòa Hải Thiên Thịnh, đổi thành Rạp chiếu phim Thủy Mạc làm chủ..
Ngoài cái này ra, cả phương án hợp tác, trật tự rõ ràng, công bằng hợp lý.
Nhưng khiến Úy Ương kinh ngạc là Rạp chiếu phim Thủy Mạc.
"Rạp chiếu phim Thủy Mạc là anh với Lục Kinh Niên hợp tác làm?"
Cô không khỏi ngẩng đầu kỳ quái hỏi, ánh mắt lộ kinh ngạc.
"Đúng.." trả lời cô là Lục Kinh Niên, người này nhe răng cười: "Anh là
tổng giám đốc đại diện của Rạp chiếu phim Thủy Mạc, mà tiểu Mộ là đại
Boss phía sau của rạp chiếu phim Thủy Mạc. Cơ nghiệp Thủy Mạc, anh chỉ
là chiếm chút cổ đông, tiểu Mộ chiếm phần cổ đông lớn."
Lời này, nói là nói cho cô nghe, không bằng chính là hướng Sở Kiêu Dao giới thiệu thân phận của Mộ Nhung Trưng.
Úy Ương lại triệt để kinh ngạc.
Thử nghĩ một chút:"Rạp chiếu phim Thủy Mặc đã xây dựng hơn 6 năm rồi,
cũng chính là nói tên quái vật Mộ Nhung Trưng này, lúc mười năm mười sáu tuổi đã chơi loại đầu tư lớn này.
16 tuổi ư!
Người bình thường 16 tuổi, hoặc là đang đọc sách, sầu muộn trong thi cử
học lên cao, hoặc là làm người mới vào nghề, cuộc đời vừa mới bắt đầu,
gia cảnh tốt có thể nhận nhiều tiền tiêu vặt hơn một chút, gia cảnh
không tốt, cơm áo gạo tiền, gian nan khó nhọc mỗi ngày.
Ví dụ như cô, bản thân 16 tuổi, linh hồn 30 tuổi, lại vẫn như cũ sống phụ thuộc, chịu quản chế của người khác.
Mà hắn 16 tuổi, đã làm ăn lớn kinh thiên động địa, khác biệt này, thật sự quá lớn quá lớn rồi.
Cô không khỏi thật sâu sa liếc hắn mấy lần, trong lòng không hiểu sao
sinh ra một ít kính nể------Người này thật sự là một người đàn ông xuất
sắc, ở A quốc, ngành sản xuất điện ảnh, lại là từ tay hắn hưng thịnh
lên.
Cô âm thầm nhớ lại vị trí kinh tế của rạp chiếu phim Thủy Mặc ở Hải Tân:
Kinh doanh đã hơn năm năm, mỗi ngày bùng nổ, trong rạp chiếu không những có người thật diễn xuất không thể bắt chước bản gốc, lại có chiếu phim
điện ảnh mới nhất nước ngoài.
Vì thế, rạp chiếu phim Hải Tân phủ đỏ một đám nghệ sĩ, mà đám nghệ sĩ
này đang quay phim, đại đa số bán chạy trong ngoài nước, từ đó khiến rạp chiếu kiếm được không ít tiền.
Quan trọng là, cái rạp chiếu phim Thủy Mạc này, mười bốn năm sau vẫn là
tài năng xuất chúng trong giới điện ảnh trong nước, ở A quốc không ai có thể cùng nó tranh phong, mà Boss là ai. Vẫn luôn là một điều bí mật,
không nghĩ tới a.. Cư nhiên là hắn.
Chậc chậc chậc, Úy Ương không khỏi khen ngợi vô cùng: Bạn trai này của cô, cũng quá trâu bò a..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT