Khóe miệng Lương Dĩ Toàn sụp xuống, mày nhăn lại không giấu được mất kiên nhẫn.

Lâm Tiếu Sinh với Đoạn Dã đi hẹn hò vừa về tới phòng khách, cũng không biết trên lầu có thêm một người lúc nào, nhất thời không kịp phản ứng.

Thẩm Tế phản ứng lại trước, giới thiệu với hai người: “Đây là khách mời mới tới, thầy Biên Tự, buổi trưa hôm nay ăn cơm cùng với tôi và Dĩ Toàn.”

Không biết là bất mãn với từ nào của anh ta, chân mày Biên Tự nhíu lại, liếc nhìn Thẩm Tế.

“A.” Đoạn Dã bừng tỉnh liền gật gật đầu, giống như hiểu ra cái gì.

Lâm Tiếu Sinh lộ vẻ đề phòng, ngoài miệng cười nói: “Hoan nghênh hoan nghênh! Thầy Biên? Là làm giáo sư sao?”

Biên Tự dẫm dép lê đi tới nhà bếp, lười biếng đáp: “Cảm thấy hứng thú có thể tra Bách khoa.”

Lâm Tiếu Sinh: “…”

Lương Dĩ Toàn nhẫn nại quay đầu nhìn về phía nhà bếp, thấy Biên Tự kéo cửa tủ ra, lấy một ly thủy tinh, chuẩn bị đổ nước ấm vào, giống như thấy cái gì không sạch sẽ, nhíu nhíu mày lại, đổi cốc khác, giơ lên dưới ánh đèn, lại bỏ xuống, đổi tới cái thứ ba.

Gần như lấy hết các ly thủy tinh ra, Biên Tự xoa xoa mi tâm: “Ai rửa chén vậy?”

Phòng bếp coi như là lãnh địa của Lâm Tiếu Sinh, cốc chén hầu như là cậu rửa.

Lâm Tiếu Sinh đang xấu hổ được nhắc tới, Lương Dĩ Toàn đi ra phía trước, che mặt nói: “Tôi rửa, thấy Biên có cao kiến gì muốn phát biểu sao?”

“…” Biên Tự nhìn Lương Dĩ Toàn, há miệng thở dốc lại đóng lại.

Không biết là đang đấu tranh tư tưởng cái gì.

Thẩm Tế đang muốn giảng hòa, Biên Tự cắn chặt răng, tay cầm cái ly căng thẳng:

“Không có.”

Nói xong đổ nước ấm vào ly, giống như đổ thuốc độc, uống xong rửa ly rồi đặt xuống, tới gần Lương Dĩ Toàn.

“…”

Sao mà uống cốc nước cũng còn tranh công vậy.

Lương Dĩ Toàn chậm rãi dời mắt, nói với ba người phía sau: “Ngại quá, tôi lên lầu thay đồ trước.”

***

Thay quần áo đương nhiên chỉ là cái cớ.

Một ngày qua biến đổi bất ngờ, cứ cho rằng âm hồn không tan đã bị bỏ lại phía sau lại bị dính vào, Lương Dĩ Toàn thật sự không có sức tiếp tục làm người tươi cười nữa.

Trở về phòng, nghe phòng tắm có tiếng nước lúc ngừng lúc chảy, chắc là Trình Lạc đang tắm, Lương Dĩ Toàn ngồi xuống mép giường, mở điện thoại ra.

Buổi chiều Tiêu Khiết gửi tin tới, nói đã nhờ chủ Weibo kia xóa sạch rồi, sẽ giúp cô theo dõi thế gió trên mạng.

Lương Dĩ Toàn trả lời một câu cảm ơn, đặt di động xuống, nhìn hai món quà đặt trên đầu tủ.

Cửa phòng tắm bỗng nhiên vang một tiếng mở ra, Trình Lạc mặc váy ngủ hấp tấp vọt ra: “Mình nhớ ra rồi!”

Lương Dĩ Toàn hoảng sợ: “Cái gì?”

“Nam bốn mới tới kia, mình vừa gặp mặt anh ta ở lầu hai, cậu gặp chưa?” Trình Lạc vọt tới tủ đầu giường, vừa mở khóa điện thoại vừa nói.

Lương Dĩ Toàn im lặng “Ừm” một tiếng.

“Có phải cũng thấy anh ta rất quen không? Mình nghĩ một hồi cuối cùng đã nhớ ra rồi, đó không phải bạn trai tin đồn của Bối Oánh sao? Thời gian trước thuê phòng với Bối Oánh bị cẩu tử chụp được lên hot search, cậu có nhớ không?”

Cổ họng Lương Dĩ Toàn trong nháy mắt như bị hóc xương cá: “Mình không chú ý làng giải trí mấy…”

“Dưa hot như vậy mà cậu không ăn qua, mình tìm cho cậu xem.” Trình Lạc nhanh chóng gõ chữ, vừa nói lảm nhảm, “Tổ tiết mục cũng quá trâu bò rồi, lại có thể mời được Biên Tự tới, phí thông cáo chắc là không kém mấy minh tinh đâu!”

“Nhưng mà anh ta tới tham gia show hẹn hò là đã BE với Bối Oánh sao? Tuần này Bối Oánh mới phát hành đơn khúc mới , cảm giác còn đang lôi kéo dính tới bản …”

Lương Dĩ Toàn buông tay xuống vô ý thức nắm chặt lại: “Mình đi tắm rửa đã.”

“A,” Thấy Lương Dĩ Toàn không có hứng thú mấy, hưng phấn của Trình Lạc hạ bớt xuống dần, “Vậy được rồi, cậu đi đi, lát nữa nói với mình xem hôm nay hẹn hò thế nào.”

***

Đại khái là trong tiềm thức muốn lảng tránh, Lương Dĩ Toàn ở trong phòng tắm rất lâu, lề mề một hồi mới đi ra.

Cô đang nghĩ xem nói với Trình Lạc vụ hẹn hò như thế nào, lại phát hiện Trình Lạc hình như đã quên chuyện này, đang tập trung tinh thần chăm chú nhìn điện thoại, đến cô đi ra cũng chưa phát hiện.

Lương Dĩ Toàn lau tóc xong đi đến bên giường, Trình Lạc mới bỗng nhiên ngẩng đầu lên: “Tắm xong rồi hả, mau đến xem náo nhiệt, Biên Tự tham gia show đã lên hot search rồi!”

Trong lòng Lương Dĩ Toàn hồi hộp một phen, liếc nhìn màn hình điện thoại cô ấy một cái, liếc mắt nhìn tới đề tài hot search trên Weibo #Biên Tự tham gia chương trình hẹn hò.



Các tài khoản Weibo đều nhao nhao bình luận dưới quảng trường.

“Cho nên lúc trước lộ tin với Bối Oánh liền chia tay rồi hả?”

“Vốn là không yêu nhau, sớm đã giải thích là quan hệ công việc rồi, Biên Tự thích tham gia chương trình giải trí nào thì kệ, đừng cọ nhiệt nhà tôi cảm ơn.”

“Bảo bối Oánh đang chuyên tâm với sự nghiệp, xem đơn khúc mới nhất của ROF Bối Oánh để hiểu biết một chút”

“Kể chuyện cười hả, Biên Tự cọ nhiệt Bối Oánh.”

“Biên Tự cần lưu lượng? Cần lưu lượng phải là người mới đăng đơn khúc kia mới phải. Chân thành đặt một câu hỏi, ca khúc khó nghe như vậy thật sự là Biên Tự làm? Lúc trước nói cảm ơn Biên Tự chỉ đạo, hiện tại cũng không thấy tag tên.”

“Cũng không biết ai trước đó bấm thích của Biên Tự, hiện tại tới bước phát hành đơn khúc lại còn học người ta đặt tên tiếng Anh… Tôi nghĩ lượng tiêu thụ đơn khúc này của nhà các người không phải sẽ là tự tranh chứ? Sao lại bưng bát cơm lên ăn rồi lại chửi má nó vậy?”

“Chính chủ đã liều mạng ôm đùi muốn mờ ám rồi, fan lại liều mạng thanh cao để bẻ lái, đây là cái gì trong truyền thuyết nhỉ.”

“Thời gian trước không mở miệng nói một tiếng thầy Biên trèo cao nhỉ? Mà Biên tự tới tham gia chương trình hẹn hò, làm mất mặt mũi Bối Oánh, fan Bối Oánh mới giậm chân chút thôi?”

Biên Tự không phải nghệ sĩ xuất đạo, nhưng có tài hoa, có gia tộc phía sau, lại nâng lên không ít ca sĩ tuyến một với idol âm nhạc đỉnh lưu, người qua đường khá khả quan, tất cả mọi người giống như Lương Dĩ Toàn đều biết rất ít, luôn dùng ánh mắt nam thần nhìn anh, cho dù là không có hội fan, sức chiến đấu cũng không thể kinh thường.

Chỉ là cho dù các fan ầm ĩ thế nào, tin đồn trai tài gái sắc luôn luôn thành CP.

Cho nên trên bình luận ngoại trừ tranh cãi ra, còn có một tiếng nói khác…

“Không phải Biên Tự chưa bao giờ xuất đầu lộ diện sao, vì sao lại tham gia chương trình thực tế này? Có thể là vì Bối Oánh bận rộn bỏ quên Biên Tự, nên mới dỗi đi tham gia không?”

Một câu đầy sức tưởng tượng phong phú lập tức thu hút fan CP tới.

Phía dưới là một chuỗi, tôi lại tin vào tình yêu rồi.

Trình Lạc xem rất vui vẻ: “Thật sự là cao thủ ở dân gian, mấy người này còn nghĩ sâu hơn cả biên kịch mình đây, trong siêu thoại khẳng định rất náo nhiệt, mình đi xem.”

Lương Dĩ Toàn biết siêu thoại trong miệng Trình Lạc.

Lúc trước sau khi Biên Tự với Bối Oánh bị lộ ảnh xong, một siêu thoại “Ứng Hứa CP” nhanh chóng xuất hiện.

Chỉ là Lương Dĩ Tuyền chưa từng bấm vào xem qua.

Ban đầu là không muốn tự ngược mình, về sau vật đổi sao dời, cũng không có hứng thú nữa.

Thấy tiêu điểm hot search đều là Biên Tự Bối Oánh, không đào ra được anh là người bình thường, Lương Dĩ Toàn tạm thời yên tâm, vừa đến bàn trang điểm cầm máy sấy lên, lại nghe Trình Lạc cao giọng: “A, mấy phút trước Bối Oánh đã chuyển tiếp siêu thoại CP, này thật đúng là, lần trước lỡ tay bấm thích, lần này là lỡ tay chuyển tiếp? Một lần là trùng hợp, lần thứ hai thì ai tin?”

“…”

Lương Dĩ Toàn cũng nghe qua Tiêu Khiết châm chọc hiệu ứng chuyển tiếp của Weibo này, quả thật rất dễ lỡ tay.

Nhưng mà theo Trình Lạc nói, lỡ tay hai lần liên tục trên hot search, không phải quá khéo sao.

“Ài tính bát quái của mình thật sự quá lớn rồi,” Trình Lạc đứng lên, “Biên Tự tự tại bấy lâu, cách lần đầu tiên lên hot search lại gần như vậy, mình đi hỏi cho rõ!”

“Đợi một chút.” Lương Dĩ Toàn ngăn cô lại.

“Chờ cậu sấy tóc xong đi cùng sao? Vậy cậu mau sấy đi!”

“…”

Lương Dĩ Toàn cũng không biết vì sao mình muốn ngăn Trình Lạc lại, càng không biết nói là vì sao.

Lời nói bị nghẹn không có lời nào để nói, cô đành phải hỏi: “Bối Oánh chuyển tiếp cái gì?”

Trình Lạc đưa điện thoại cho Lương Dĩ Toàn xem.

Đó là một bức ảnh lấy ra từ trong MV của Bối Oánh, trong ảnh chụp Bối Oánh mặc một bộ áo cưới màu trắng, đứng ở trên sân khấu vạn người hâm mộ ngoái đầu mỉm cười nhìn lại.

Phía dưới góc phải ảnh còn có một hàng chữ fan CP ghi rất nhỏ.

“Không muốn là ngày mai, muốn làm cô dâu của anh.”

“Cậu nói xem này có phải là lỡ tay không, lại còn chuyển tiếp ảnh của fan CP? Nhưng mà cũng có thể, thật muốn gả cho Biên Tự lại còn làm idol làm gì…” Trình Lạc chậc chậc lắc đầu, thấy ánh mắt Lương Dĩ Toàn nhìn chằm chằm hàng chữ nhỏ kia, quơ quơ tay trước mắt cô.

Lương Dĩ Toàn hồi phục tinh thần: “Đừng hỏi, với tính tình anh ta sẽ không nói với cậu đâu.”

“Hử?” Trình Lạc sửng sốt, “Sao cậu biết?”

Lương Dĩ Toàn lấy cớ nói: “Vừa rồi dưới lầu, Tiếu Sinh hỏi anh ta làm nghề gì, anh ta bảo tự mình lên Bách Khoa.”

“… Khủng bộ như vậy sao?”

Trình Lạc bị đòn cảnh cáo này đánh cho bình tĩnh, yếu ớt trở về chỗ ngồi.



Di động Lương Dĩ Toàn bỗng nhiên vang lên.

Điện thoại của Tiêu Khiết.

Đoán được lý do cuộc gọi, Lương Dĩ Toàn ra bên ngoài mới bấm nghe.

“Cậu xem Weibo chưa?” Tiêu Khiết ở đầu bên kia hỏi, “Tức chết mình rồi, cái kia vẫn bị lôi ra, có phải là tổ tiết mục muốn thêm độ nóng nên mua hot search không?”

“Chắc vậy.”

Nếu tự đem Biên Tự cưỡng chế dời đi, khi tin tức lộ ra thì cũng đã muộn một ngày rồi, Lương Dĩ Toàn cũng không xoắn xuýt như này.

Tiêu Khiết cười ha ha: “Tư bản thật sự không có tâm, nhưng mà vẫn kém hơn hành động ghê tởm của Bối Oánh… fan CP đã tới cao trào rồi, chính fan cô ta còn không khống bình được, cậu nói xem cô ta tính làm gì, thật sự là yêu Biên Tự đến chết đi sống lại hả? Hay là cô ta biết tồn tại của cậu, tình nguyện mất fan cũng phải đáp trả cậu?”

Lương Dĩ Toàn hầu như không biết gì về chuyện vòng fan, nghe những lời này đầu như nở ra.

“Tùy ý đi…” Cô thở dài một hơi, né đi máy quanh gần đó, đi tới bên hành lang.

“Không phải tổ tiết mục đều lấy tích vàng cho tài khoản của các khách mời sao, hiện tại cậu cũng là người có thân phận, đối mặt với Bối Oánh đi!”

Lương Dĩ Toàn cười bất đắc dĩ.

Cô đương nhiên không có khả năng có hảo cảm với Bối Oánh, nhưng cũng biết căn nguyên vấn đề không hề ở trên người Bối Oánh.

Nếu không phải Biên Tự tự tại ở lần đầu tiên Bối Oánh lỡ tay bấm thích, lại không hề có dị nghị gì như ngầm đồng ý, dung túng công chúng tưởng tượng, thì sẽ có lần thứ hai sao?

Đương nhiên, bây giờ công chúng tưởng tượng thế nào đã không liên quan tới cô rồi.

Cô chỉ hi vọng một màn này không kéo ra quan hệ giữa cô với Biên Tự.

Lương Dĩ Toàn thật sự không muốn nháo tới chuyện riêng tư. Huống chi chuyện cô với Biên Tự cô vẫn giấu mẹ với bà ngoại.

“Mình với Bối Oánh có gì…” Lương Dĩ Toàn cười lắc đầu, vừa mới quay đầu, liền thấy Biên Tự đang đi tới.

Lương Dĩ Toàn dừng chân lại, ngẩng đầu lên.

Con đường này hướng tới phòng cô với Trình Lạc, Biên Tự đi tới hướng này, chỉ có thể là tới tìm cô.

Biên Tự cũng dừng lại, hiển nhiên nghe được câu vừa rồi của cô.

Đêm khuya hành lang yên tĩnh không một tiếng động, bốn mắt nhìn nhau, Biên Tự như muốn tìm ra được chút cảm xúc của cô có liên quan tới anh, nhìn nhìn, trước mắt hiện lên hình ảnh rất lâu.

Người trước mặt cũng mặc váy ngủ chiffon màu trắng như vậy, tóc đen ướt sũng.

Anh ngồi ở trên ghế sofa, một tay cầm máy sấy, một tay ngoắc ngoắc cô vỗ vỗ đầu gối mình.

Cô đi tới, gối lên đầu gối anh, tóc dài đen tuyền xõa ra, như tấm lụa dưới ánh đèn vàng rực.

Anh đều rất ít kiên nhẫn với những thứ khác ngoài âm nhạc, từ nhỏ đã như thế.

Khi đó chỉ mới xác định quan hệ với Lương Dĩ Toàn mấy ngày, cũng không biết lấy đâu ra hứng thú, lại đi sấy tóc cho cô.

Chỉ cảm thấy cảm giác ngón tay lướt qua sợi tóc của cô, sờ qua đầu cô, trên mặt anh không có động tĩnh gì, ngón chân lại cuộn lên, một bộ thú vị.

Nhưng mà chuyện thú vị như vậy cũng chỉ làm có một lần.

Về sau anh cũng không làm nữa.



Yên ắng qua đi, đèn cảm ứng trên hành lang bỗng nhiên tắt.

Trong bóng đêm chỉ còn tiếng hít thở của hai người.

Lương Dĩ Toàn nắm chặt di động trong lòng bàn tay, đem lời chưa nói hết nói xuống: “… Bối Oánh muốn, mình lại từ bỏ.”

Đèn cảm ứng như cảm nhận được có người, bỗng dưng sáng lên.

Đôi mắt Biên Tự như bị ánh sáng kích thích đột nhiên nhíu lại.

Tiêu Khiết ở đầu bên kia vẫn đang nói gì đó, Lương Dĩ Toàn nắm di động đi về phía trước, lướt qua Biên Tự.

Biên Tự bất động đứng im tại chỗ nghe tiếng bước chân xa dần, bàn tay thả lỏng lại nắm chặt.

Di động trong tay bỗng nhiên rung lên.

Biên Tự cầm di động đưa tới bên tai.

“Ông chủ.” Giọng Lục Nguyên truyền tới, “Bên phòng làm việc hỏi anh, lúc này có nên vẫn xử lý lạnh với bên cô Bối không?”

Sắc mặt Biên Tự trầm xuống, gằn từng chữ nói: “Bảo người đưa thuốc cho ông cụ, nói với ông cụ một tiếng, đừng trách tôi không cho ông cụ mặt mũi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play