131. Chương 131.

Có công ty hay không, đương nhiên là có a, ông Vưu Minh không suy nghĩ nhiều, chỉ hỏi lại Khang Thánh Triết:

"Vậy cậu là?"

Khang Thánh Triết nói: "Cháu là streamer của Manh Miêu TV."

Ông Vưu nhướng mày, bộ dạng muốn hỏi lại thôi, tất nhiên Khang Thánh Triết không biết ông đang nghĩ gì, nhưng mà nếu xét theo cái nhìn của thượng đế thì trên mặt ông Vưu Minh viết rõ ràng mấy chữ: không chỉ là tiềm quy tắc mà còn đào góc tường nhà người khác!

Thật không giống tác phong của con trai ông. 

Quả nhiên là tình yêu làm cho quy tắc của con người sụp đổ mà.

Biểu tình ông Vưu hoang mang, mà Khang Thánh Triết cũng không tốt hơn là bao, nhìn ông như vậy, hắn không dám mở miệng, chỉ có thể miên man suy nghĩ.

Lương Lương có công ty? Chưa từng nói với hắn.... Tuy rằng lúc trước có nói ra ngoài thực tập...... khoan đã, nơi thực tập không phải là chính công ty của Lương Lương đó chứ???

Hậu tri hậu giác, thể hồ quán đỉnh, trong đầu óc hắn tựa như được khai sáng, khó trách lúc gọi video văn phòng của Lương Lương lại trống vắng không bóng người, nhưng mọi thứ lại đầy đủ hết, cơm công ty cũng không tồi.

Hiện tại nghĩ lại, chỉ có giám đốc mới có đãi ngộ như vậy, mà đương nhiên là không tồi rồi.

Vừa mới thông suốt một vấn đề thì vấn đề tiếp theo lập tức hiện ra, vì sao ông Vưu lại hỏi hắn có phải là streamer của công ty Lương Lương hay không? Vậy ra công ty của Lương Lương làm về ngành này sao? Ngành công nghiệp livestream?

Khang Thánh Triết vẫn luôn ở Manh Miêu cho nên cũng không chú ý gần đây có công ty nào mới về mảng này không, nếu muốn nói công ty mới nào tiến vào tầm mắt của hắn thì chính là Ưu Lương TV lúc hắn thi đấu đã donate cho hắn 52 vạn.....

Bỗng nhiên, Khang Thánh Triết sửng sốt, mới hít hà một nửa bỗng nghẹn lại.

Ưu Lương TV..... Ưu Lương?

Vưu Lương Hành!!!???

Tin tức mới đập thẳng vào đại não, hắn há hốc mồm, nhưng đầu óc còn chưa dừng lại, hắn nghĩ tới con số 52 này, ký ức rất lâu trước kia đánh thức hắn: Một người cùng tên với Wechat của Lương Lương cũng từng donate cho hắn 52 vạn!

Lúc trước cảm thấy không có khả năng, hiện tại nghĩ lại lại cảm thấy không chạy đi đâu được, trừ bỏ người này thì còn có thể là ai, chính là Lương Lương a!

Lúc ấy hai người bọn họ còn chưa gặp mặt nhau, Lương Lương đã xuống tay donate cho hắn rồi sao....

Suy nghĩ của Khang Thánh Triết trở nên hỗn loạn, trong lúc nhất thời, vừa cảm thấy kích động lại cảm thấy cảm động, bĩu môi, một đại hán cao 2m thiếu chút nữa lại khóc hu hu lên.

Vạn hạnh là có phụ thân đại nhân của người ta ở bên cạnh, hắn cũng không dám lỗ mãng, chờ hắn và ông Vưu trở về biệt thự, hưởng chút không khí ấm áp từ máy sưởi, lúc này gương mặt hắn mới đỏ lên, đôi mắt cũng hơi hơi phiếm hồng.

Vưu Lương Hành tới gần quan tâm hỏi:

"Làm sao vậy."

Khang Thánh Triết nói: "Lạnh."

Bộ dạng quan tâm bạn trai của con trai chọc trúng tim của phụ thân đại nhân, ông Vưu Minh đứng bên cạnh không vui nói:

"Còn có thể thế nào được, chỉ là tản bộ, ta có thể ăn hắn hay sao?"

Vưu Lương Hành rũ mắt, không nói ra lời, hắn nắm lấy tay Khang Thánh Triết, làm ấm từng ngón tay đông cứng của người kia, biểu hiện của hắn đối với Khang Thánh Triết cũng không rõ là lãnh đạm hay sủng nịch, nói:

"Nghẹn lại."

Khang Thánh Triết thở dài một hơi, sau đó lộ ra nụ cười rạng rỡ, thần sắc của Vưu Lương Hành rất nhanh chuyển sang ấm áp rồi lộ ý cười.

Hình ảnh này của hai người quá mức bình thường nhưng dừng trong mắt của ông Vưu và bà Bạch lại không giống, tuy rằng đã tiếp nhận thân phận của Khang Thánh Triết là người yêu của Vưu Lương Hành nhưng cho đến bây giờ chính mắt nhìn thấy bầu không khí bọn họ ở bên nhau, người làm cha làm mẹ như họ mới được xem như là yên tâm.

Cảm giác thích lẫn nhau không thể giả được, chỉ cần nhìn là biết, Vưu Lương Hành rất vui vẻ, là người từng trải, hai vị phụ huynh đều rõ ràng trong cái nhà này trừ yêu nhau ra những thứ khác đều không quan trọng.

Hai người liếc nhau, bà Bạch cười nói:

"Mệt mỏi rồi, lên lầu nghỉ ngơi đi, phòng của Tiểu Lương đã được dọn dẹp rồi, nếu trong trường không vội lắm thì ở nhà vài ngày đi, mẹ bảo người làm nhiều món ngon cho."

Sau khi đáp ứng, Vưu Lương Hành và Khang Thánh Triết tạm thời lên lầu, đối với em trai, Bạch Dao sủng ái vô biên nhưng đối với Khang Thánh Triết lại không nhịn được mà trừng mắt, khi Khang Thánh Triết đi ngang qua bên người, cô lén lút cảnh cáo:

"Thành thật một chút, phòng của ta ở ngay cách vách, vạn nhất nghe thấy động tĩnh gì, tối nay sẽ gõ chết các ngươi, không gõ chết một mình ngươi."

Trong lòng Khang Thánh Triết có việc, nhưng vẫn còn có thể nhàn nhã liếc mắt nhìn cô một cái, đứng đắn nói:

"Chị mà dám tới đây, em sẽ tìm mẹ chị, không, tìm mẹ em cáo trạng."

Bạch Dao: "Tại sao ngươi có thể nói hai chữ "cáo trạng" một cách quang mình chính đại như vậy!"

Còn mặt mũi hay không!

Khang Thánh Triết lộ ra biểu tình cái gì tôi cũng không biết ra, Bạch Dao trực tiếp bại trận.

Phòng Vưu Lương Hành ở lầu 2, chỉ đi vài bước là vào phòng, vừa mở cửa bên trong là một cỗ hương vị quen thuộc, tương đồng vời ở trong chung cư, Khang Thánh Triết lập tức có thể tìm được cảm giác quen thuộc chỉ riêng của Vưu Lương Hành trong đó.

Hít một hơi dài, Khang Thánh Triết ôm chầm lấy Vưu Lương Hành, Vưu Lương Hành kinh ngạc "gì" một tiếng.

Khang Thánh Triết: "Vì sao anh lại cảm thấy kỳ quái?"

Xác thật Vưu Lương Hành cảm thấy kỳ quái đến cực điểm, hắn còn tưởng theo lệ thường, chuyện thứ nhất khi vừa vào của là Khang Thánh Triết sẽ hung hăng đẩy hắn lên giường tựa như si hán.

Khang Thánh Triết dẩu miệng nói:

"Chẳng lẽ ở trong lòng Lương Lương, tôi lại biến thái như vậy sao?"

Vưu Lương Hành: "Cậu nói đi."

Khang Thánh Triết nghĩ nghĩ, trả lời:

"Được rồi, xác thật tôi có một chút..."

Chân tướng nào phải một chút, trong lòng Vưu Lương Hành yên lặng cười, bất quá còn chưa mở lời, hắn cũng nhìn ra được Khang Thánh Triết muốn hỏi gì đó:

"Làm sao thế, vừa rồi ba nói gì với cậu à?"

Có nói, nhưng mà đều là những lời nghiêm túc của nhạc phụ đại nhân đối với con rể, Khang Thánh Triết nói:

"Không phải, chính tôi có chút hoảng hốt thôi."

Vưu Lương Hành dừng lại một chút, nói:

"Là tôi không tốt, chưa từng nói cho cậu việc này."

Vưu Lương Hành không coi gia đình mình như gánh nặng, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ tạo gánh nặng cho đối phương hay không, giờ phút này, nhìn Khang Thánh Triết, hắn cảm thấy cực kỳ áy náy.

Nếu không phải biết cách làm người của Vưu Lương Hành, nói không chừng Khang Thánh Triết có thể não bộ ra một vài cốt truyện như tổng tài bá đạo cùng với bạch liên hoa các kiểu, bất quá đối tượng lại là Vưu Lương Hành, hắn hơi cong cong môi, nói:

"Tôi hiểu mà, tôi hiểu hết mà."

Không cần nói nhiều, nhưng lại có rất nhiều thứ có thể kết nối hai người, thoáng chốc sau, Khang Thánh Triết nói:

"Bất quá, tôi thật sự không nghĩ rằng anh lại thích tôi sớm như vậy."

Mày Vưu Lương Hành nhảy dựng lên, Khang Thánh Triết tiếp tục nói:

"Lúc còn ở Bắc Kinh lần trước, không phải anh đã từng donate cho tôi sao, nói thật đi, có phải Lương Lương vẫn luôn có mưu đồ gây rối với tôi đúng không nha ~~~"

Lúc này Vưu Lương Hành mới lộ ra một chút kinh ngạc:

"Tại sao cậu lại....."

Khang Thánh Triết nói: "Anh đoán đi?"

Cũng không cần phải đoán, quá trình không quan trọng, Vưu Lương Hành chỉ để ý kết quả, hắn nhìn bộ dạng trêu chọc của Khang Thánh Triết, bất đắc dĩ nói:

"Đây là biểu tình gì?"

Khang Thánh Triết nói: "Đây là biểu tình khi phát hiện bạn trai là tinh anh kiêm phú nhị đại trộm trầm mê tôi nha."

Vưu Lương Hành cười khẽ, trong nụ cười tràn đầy bất đắc dĩ cùng sủng nịch.

Khang Thánh Triết nói: "Tôi muốn phỏng vấn một chút, đồng chí tổng tài của Ưu Lương TV rằng mỗi lần nghe tôi muốn nuôi anh thì trong lòng anh có cảm giác gì?"

Đã nói tới đây rồi Vưu Lương Hành làm sao có thể không biết mình đã bị lộ sạch sẽ, hắn đáp:

"Không có cảm giác gì."

Khang Thánh Triết nói: "Tôi không tin."

Vưu Lương Hành nói: "Không tin cũng đúng, chính tôi đây còn không tin mà, kỳ thật trong lòng tôi nghĩ, một người đàn ông sao lại có thể đáng yêu được như vậy."

Khang Thánh Triết không nhịn được nhào lên, Vưu Lương Hành thuận thế bị hắn ấn ở trên giường, ánh mắt của Khang Thánh Triết vừa chuyên chú lại nhiệt tình, khi nhìn Vưu Lương Hành trong đáy mắt tựa như hội tụ một dải ngân hà, tỏa sáng lấp lánh.

Ánh mắt của hắn vừa mong chờ vừa nghi hoặc, hắn hỏi:

"Lương Lương, tôi thật sự có thể chứ?"

Vưu Lương Hành nói: "Có thể."

Khang Thánh Triết nói: "Anh xác định chưa?"

Vưu Lương Hành cười rộ lên:

"Không phải chính cậu đã nói, Vưu Lương Hành đã có ý đồ gây rối với cậu đã lâu sao."

Khang Thánh Triết cũng cười, hắn than nhẹ một hơi, ghé vào ngực Vưu Lương Hành, rầu rĩ nói:

"Hôm nay tôi cảm thấy mình như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc, lúc cao lúc thấp, sợ một khi không cẩn thận tuột dây an toàn ra sẽ đánh mất anh."

Vưu Lương Hành nói: "Không cần sợ, có tôi đây rồi cậu không cần sợ gì hết."

Những bất an trong lòng tựa như tiêu biến hết trong giờ phút này, Khang Thánh Triết không chịu không chế mà đắm chìm trong sự soái khí của Vưu Lương Hành, không thể tự kiếm chề được.

"Bất quá, nếu chúng ta vẫn luôn ở bên nhau sẽ không có đứa nhỏ, sẽ không ảnh hưởng đến vấn đề thừa kế hay sao?"

Vưu Lương Hành không trả lời mà hỏi lại:

"Chút gia nghiệp này thì có gì mà phải thừa kế?"

Khang Thánh Triết: "....."

Hắn phì cười ra tiếng:

"..... Lương Lương, lúc trước vì sao tôi lại cảm thấy chỉ có nam chủ trong tiểu thuyết mới xứng đôi với anh vậy, rõ ràng anh chính là nam chủ rồi."

Vưu Lương Hành cười nói: "Nếu tôi là nam chủ vậy cậu là gì?"

Khang Thánh Triết nói: "Hẳn là Bug rồi."

Vưu Lương Hành: "....."

Bạn học Bug nhanh chóng phát huy thực lực của chính mình, hai người lăn lộn trên giường, không bao lâu đã miệng đối miệng, hôm nay tình thần bị kích thích không nhỏ, hiện giờ mới hòa hoãn xuống, Vưu Lương Hành lại càng khát vọng độ ấm của nhau hơn là Khang Thánh Triết.

Trong lúc quay cuồng, bỗng nhiên Vưu Lương Hành cảm thấy lưng có chút cộm đau.

"Làm sao vậy?"

Vưu Lương Hành nói: "Dưới khăn trải giường có gì đó."

Kéo khăn trải giường ra, quả nhiên ở dưới có gì đó, nhưng mà có chút vượt quá dự kiến, là một...... hộp áo mưa, không chỉ vậy, lật hộp lên mới thấy, trên mặt hộp có một dòng chữ ghi chú:

------ Ma ma cũng chỉ yêu con được tới đây thôi, fighting."

Vưu Lương Hành: "...."

Khang Thánh Triết: "....."

Mẫu thân đại nhân có thể làm đến nỗi như này rồi, thật đúng là tác phong của bà Bạch Diễm, ánh mắt của Khang Thánh Triết sáng quắc, chờ mong nói:

"Chúng ta không thể cô phụ ý tốt của mẫu thân đại nhân đúng hay không?"

Vưu Lương Hành dùng hành động để chứng minh hắn cũng có ý này, hai người đang vận sức chờ phát động, quần đều cởi ra rồi, chỉ còn một bước nữa, nhưng bỗng nhiên cửa bị người gõ vang, tiếng vang rất lớn.

Ngay sau đó là thanh âm Bạch Dao truyền đến:

"Tưởng bở! Nghĩ cũng đừng nghĩ! Thành thật cho ta!"

Vưu Lương Hành: "....."

Khang Thánh Triết: "...."

Rất tốt, mềm rồi.

Tiếp tục là không có khả năng, Khang Thánh Triết chỉ còn cách lăn xuống khỏi người Vưu Lương Hành, Vưu Lương Hành lẳng lặng nằm trong chốc lát, chợt mở lời:

"Manh Miêu, xảy ra chuyện gì?"

Khang Thánh Triết không mở lời, Vưu Lương Hành cầm lấy điện thoại, hỏi người này không bằng chính mình tự xem còn nhanh hơn, hắn đăng nhập trang web của Manh Miêu TV, chọn vào kênh của KK Winner.

Giờ phút này Khang Thánh Triết không mở live cho nên màn hình chỉ có một màu đen, cùng dòng nhắc nhở [Streamer đang nghỉ ngơi.] mà khu bình luận lại nghiễm nhiên là một mảnh hỗn loạn.

Nhìn kỹ thì càng làm người kinh ngạc, hoàn toàn bất đồng với trước đây, nó chừa đủ loại mắng nhiếc.

[Ngày thường KK không phải cực kỳ nhoi sao, lúc này tại sao lại thành rùa đen rút đầu rồi! Ra làm sáng tỏ đi, tùy tiện ra đi!!!]

[Streamer rác rưởi, gạt người rất vui sao?]

[Nôn! Thật không biết xấu hổ, mình là gay mà mỗi ngày còn ở trên mạng rêu rao kéo em gái, lừa gạt lễ vật, thật ghê tởm!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play