Đã vào trận chiến thì không được sợ hãi! Cho dù thanh niên tóc đỏ lúc
này rất mạnh, nhưng so với lão già mặc mãng bào dưới địa cung lúc trước
thì vẫn còn kém xa, cùng có tu vi cảnh giới Địa Tạng nhưng lão ta mới là thật, còn thanh niên tóc đỏ chỉ là hàng nhái mà thôi.
"Để ta tiêu diệt ngươi".
Thanh niên tóc đỏ vung tay lên thật mạnh, năm ngón tay mở ra hướng về phía Triệu Bân.
Đột nhiên, một biển máu từ phía sau lưng hắn ta tràn ra bao vây Triệu
Bân, đây là thuật độn thủy nhưng cũng không hoàn toàn là thuật độn thủy, mà là truyền thừa huyết mạch của hắn ta, sóng gió ầm ầm quay cuồng, cấp bậc của bí thuật này không hề thấp, cảnh giới Huyền Dương bình thường
đối đầu với bí thuật này thì hơn phân nửa sẽ bị nghiền nát ngay.
Keng!
Triệu Bân mạnh mẽ vung kiếm lên chém đôi biển máu, giống như có một con giao long đang phóng ra từ trong kiếm của hắn.
Thanh niên tóc đỏ cười khanh khách, như u linh giết tới, không chờ
Triệu Bân đáp xuống thì hắn ta đã há miệng nôn ra một đống máu, trong
lúc Triệu Bân đỡ thanh kiếm ở phía trước ngăn đống máu đó bắn vào người
thì thanh niên tóc đỏ lại bắn ra lôi điện từ trong hai tròng mắt đỏ lòm
lòm, trúng vào hai bả vai của Triệu Bân. Nếu như Triệu Bân không có chân nguyên ma đạo hộ thể thì hai luồng lôi điện kia đã xé thân thể của hắn
ra rồi, xem ra hắn đã quá xem thường thanh niên tóc đỏ mang hình thái
quái vật này.
"Tiểu bối, kết thúc rồi".
Thanh niên tóc đỏ cười gằn, một tay kết ấn quyết.
Một tiếng ông vang lên, tiếp đến liền xuất hiện một cái chuông khổng lồ màu đen từ trên trời rơi xuống, cái chuông này cao bảy tám trượng, trên thân khắc đầy những ký hiệu cổ xưa quỷ dị, nó đang trùm lên đầu của
Triệu Bân. Đây hẳn là một bí pháp không thuộc về giới võ tu, mà thuộc về giới pháp tu.
Cấm!
Thanh niên tóc đỏ quát lớn, tay liên tục kết ấn quyết.
"Chỉ một cái chuông mà muốn nhốt được ta?"
Chiếc chuông khổng lồ rung chuyển vì thanh âm lạnh như băng của Triệu Bân.
Triệu Bân vừa dứt lời thì cái chuông đã ầm ầm nứt toát ra, nó đã bị một cỗ khí thế cường đại đánh bể, thanh niên tóc đỏ trở tay không kịp cho
nên cũng bị ảnh hưởng, hắn ta ngã nhào tại chỗ, trong miệng trào máu,
không biết là do bị thương vì cái chuông đã bể hay là do cấm thuật đang
ăn mòn hắn ta.
"Khí thế Thiên Võ?"
Lão già râu chữ bát cách đó không xa đã vô cùng sửng sốt.
Mụ già lưng còng đang chiến đấu với lão ta cũng chết lặng, mụ ta xác
định mình không hề nhìn lầm, đó tuyệt đối là khí thế Thiên Võ, chuyện
này thật quái dị, chỉ là một tên tiểu võ tu cảnh giới Chân Linh mà có
thể bộc phát khí thế Thiên Võ, hắn lấy bản lĩnh đó ở đâu ra?
"Thì ra hắn vẫn còn giấu lá bài tẩy chưa lật".
Lão già râu chữ bát thổn thức tặc lưỡi, bị kinh động không ít.
Người sửng sốt nhất vẫn là thanh niên tóc đỏ, hắn ta vốn nghĩ mình đã
nắm chắc phần thắng, thật không ngờ Triệu Bân lại có thể phá được cục
diện, cảnh giới Chân Linh bộc phát khí thế cảnh giới Thiên Võ, hắn đã
làm điều đó như thế nào chứ?
"Tiền bối, tới lượt ta!"
Hai tay Triệu Bân siết chặt kiếm Long Uyên, đâm tới một đường kiếm cực nhanh và mạnh mẽ.
Máu tươi phụt ra, Triệu Bân trong trạng thái ma hóa nhờ vào Kỳ Lân thể
đã xuất ra một đường kiếm cực kỳ uy lực, đủ để xuyên thủng chân nguyên
hộ thể của đối phương, cũng đã đánh nát lớp vảy trên ngực của đối
phương, làm cho mũi kiếm xuyên qua ngực của hắn ta.
"Nhóc con, được lắm, đánh hay lắm".
Thanh niên tóc đỏ cười gằn tức giận, khí thế lại càng cuồng bạo.
Triệu Bân kêu rên, hắn lại bị hất văng, thanh niên tóc đỏ áp sát hắn,
trước khi Triệu Bân tiếp đất thì hắn ta đã giữ lấy mắt cá chân của Triệu Bân bằng một tay, sau đó đập mạnh thân thể của hắn xuống đất. Hắn ta
đập Triệu Bân một cách vô cùng hung hãn, nhìn lực cánh tay mà hắn ta sử
dụng cũng đủ thấy, chỉ cần đập thêm mấy lần là Triệu Bân sẽ nát như
tương.
“Đập ta?”, Triệu Bân hừ lạnh một tiếng.
Hắn mới là chuyên gia đập người khác, tất nhiên hắn cũng biết cách thoát khỏi cục diện này.
Một lần nữa hắn lại thi triển khí thế Thiên Võ, trước khi thân thể của
hắn sắp tiếp đất lần nữa, hắn đã có thể bức lui thanh niên tóc đỏ, thoát khỏi tình thế nguy hiểm.