Sau khi sát thủ của La Sinh Môn được sinh ra thì sẽ bị truyền huyết mạch của Dực Tộc vào người, mỗi khi đến trăng tròn thì sẽ phát điên, hắn đã tận mắt chứng kiến, dù là bây giờ thì hắn cũng không thể đánh lại được U Lan khi phát điên.

Trạng thái của U Lan còn tệ hơn cả những gì hắn dự đoán.

Ở trong núi sâu u tối, U Lan phải dùng xích sắt khóa mình lại, co ro dưới vách núi, hai đầu gối run lên cầm cập, khuôn mặt đã tái nhợt không còn giọt máu giống như đã uống thuốc độc, mà còn là loại độc khiến người ta bị nghiện, khi cơn nghiện phát tác thì sẽ như bị hàng ngàn con trùng đục khoét lấy cơ thể.

Mỗi người trong La Sinh Môn đều từng uống thuốc độc.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ lấy được thuốc giải, còn nếu không hoàn thành được nhiệm vụ thì sẽ phải chịu đau đớn.

Tối nay sẽ là đêm khó khăn nhất của cô ta.

Không uống được thuốc giải, lại còn gặp lúc trăng tròn, cô ta có vượt qua được hay không cũng là chuyện khó nói.

“Triệu Bân!”

Khi vẫn còn sót lại chút tỉnh táo, cô ta dường như đã nhìn thấy một bóng hình.

Vẫn là cái giếng khô đó đã để lại hồi ức đẹp đẽ nhất.

Mà Triệu Bân vẫn là ánh sáng lấp lánh nhất trong thế giới u tối của cô ta.

Soạt soạt soạt!

Tiếng xích sắt va vào nhanh chóng vang lên.



A…!

Dưới ánh trăng, tiếng cô gái than khóc vô cùng chói tai, nghe muốn đứt ruột đứt gan.

“Tú Nhi, người như U Lan có thể dung hợp huyết mạch được không?”

Triệu Bân càng đi càng xa, hắn nhìn Nguyệt Thần vì không hiểu chuyện này cho lắm.

“Đương nhiên là có thể!”

“Nhưng cô ta vẫn sẽ mãi bộc phát uy lực thực sự của huyết mạch Dực Tộc”.

“Trừ khi cô ta nghịch thiên trở thành thần, dùng đạo để dung hợp huyết mạch”.

Nguyệt Thần lạnh lùng nói. Nói thật sự, cô ta cũng đánh giá rất cao cô nhóc U Lan này.

Thật ra, huyết mạch của Dực Tộc không đáng sợ.

Nhưng phải xem ai là người kế thừa của Dực Tộc và là thuộc nhánh nào của huyết mạch. Nếu như huyết mạch của U Lan trở về như cũ, thì chắc chắn là đi ngược với tạo hóa, nhưng tiền đề là phải có thể dung hợp được.

Thành Vong Cổ tối nay không chỉ náo nhiệt mà còn rất đã mắt.

Ngước mắt nhìn ra thì thấy trên phố có thêm rất nhiều người mặc quần lót hoa, họ đi giữa đám đông thì vô cùng nổi bật, dù nhìn từ phía nào thì cũng thấy rất đặc sắc.

Có người thắng thì cũng phải có người thua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play