“Thành ý này của Ma gia ta đã đủ chưa?”, Ma Tử nhìn Triệu Bân cười nói.

“Đủ đủ đủ”, Triệu Bân nói xong còn phất tay biến ra bàn một đống bùa chú.

Đối phương đã có thành ý như thế thì hắn cũng không nên tiếc của.

Nhìn thấy đống bùa chú, mấy người trước mặt bao gồm cả Ma Tử đều giật giật khóe miệng, con mợ nó bùa chú ở đâu ra mà nhiều như thế! Nếu như hắn nói là hắn mua ở ngoài thì chỉ có quỷ mới tin!

“Ngươi còn là bùa sư?”, Huyễn Mộng kinh ngạc hỏi.

“Có phải bây giờ trông ta lại đẹp trai hơn trước không?”, Triệu Bân cố ý chỉnh chỉnh lại cổ áo.

“Đúng là một kỳ tài”.

Huyễn Mộng tặc lưỡi, hắn đã là luyện khí sư mà còn là bùa sư, chẳng những thế còn có chiến lực kinh người, khả năng lĩnh hội siêu phàm, hắn đúng là yêu nghiệt nghịch thiên.

“Ngươi… cuối cùng cũng làm chuyện giống con người”, Ma Tử ý vị thâm trường nói.

“Hiếm khi mới được ngươi khen, ta sẽ tặng cho ngươi thêm một món bảo bối”, Triệu Bân nói rồi lấy ra một khối tử lệ binh tinh to bằng quả dưa hấu đang lóe sáng lấp lánh thứ ánh sáng màu tím huyền ảo.

“Con mợ nó!”, hai lão già kia không thể nào bình tĩnh được nổi nữa, hai đôi mắt đã muốn rơi cả ra ngoài.

Không phải là bọn họ chưa từng nhìn thấy tử lệ binh tinh, bọn họ chỉ chưa từng nhìn thấy khối tử lệ binh tinh nào to đến như vậy mà thôi, tên nhóc này tìm đâu ra khối tử lệ binh tinh khổng lồ này thế, có tiền cũng không mua được, chỉ có kẻ ngốc mới đem ra tặng hay bán.



“Ừm… bắt mắt lắm”.

Ma Tử cũng rất tự giác, tiện tay rút ra Ma kiếm đặt leng keng lên bàn, ngụ ý rất rõ ràng: nếu như Cơ công tử không ngại thì mau giúp ta luyện hóa binh khí một chút đi!

Như vậy thì ta mới có thể yên tâm hợp tác với Cơ công tử được.

Ma Tử tự giác mà hai lão già kia cùng với Huyễn Mộng cũng rất tự giác, tất cả đều đã rút binh khí của mình ra.

“Làm gì có ai như bốn người các người”, Triệu Bân hít sâu một hơi, kết đồng minh rồi thì có khác! Phải lao động miễn phí mà còn không thể báo thù!

Không còn cách nào khác, ai bảo hắn là luyện khí sư chứ?

Ma gia đã có đủ thành ý, chưa nói đến những việc khác, chỉ riêng danh sách nội gián này cũng đã là thứ có tiền cũng không mua được, có được nó trong tay thì vào thời khắc mấu chốt còn có thể giữ mạng. Ma Tử cho hắn xem thứ này đơn giản vì muốn nhắc nhở hắn cẩn thận mọi đường ở trong Thiên Tông, đừng để bản thân bị người khác nhăm nhe tiêu diệt mà cũng không biết.

Về phần danh sách này, có muốn giao cho Thiên Tông hay không là tùy ở hắn, mà hắn nghĩ tốt hơn hết là không nên giao nó ra trong lúc này, vì để trả thù hắn có thể phải đối đầu với Thiên Tông và hoàng tộc trong tương lai, tốt hơn hết hắn nên giữ cho bản thân mình một lá bài tẩy.

“Ma gia ngươi có biết gì về Hình Tháp hay không?”

Triệu Bân một tay luyện hóa binh khí một tay cầm quân cờ, miệng lại làm như đang hỏi bâng quơ. Ma gia có mạng lưới tình báo hùng hậu như vậy, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội khai thác thông tin được chứ!

Hắn vừa nói ra lời này thì trong mắt Huyễn Mộng đã lóe lên một tia sáng, cô ta đã thoáng nhìn ra được bí mật của Cơ Ngân.

Tuy nhiên, cô ta vẫn chưa tiết lộ phát hiện này cho Ma Tử biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play