Triệu Bân xoa vai thật mạnh, bị đánh trật cả khớp.

Man Đằng nhếch miệng cười, khí huyết bùng nổ, cười hào hứng hơn bao giờ hết, đệ tử bị khinh thường nhất lại cho hắn ta nhiều bất ngờ đến thế, người có thể đỡ được Bạo Thiên Lang Nha của hắn ta chẳng có mấy.

“Tiếp tục”.

Triệu Bân lại tấn công, Phong Thần quyết lao tới.

Trúng phải một gậy khiến hắn ta khá là tức tối, đã dùng đến một phần sức mạnh.

“Tới đây”.

Man Đằng cũng là một người mạnh mẽ, một chưởng đánh tới.

Triệu Bân tấn công, trong tay vẫn không có bất kỳ một vũ khí nào, vẫn dùng nắm đấm.

Một cú đó hắn không hề nương tay, dùng hết sức, cú đấm xé gió mạnh mẽ ập tới.

Ưm…!

Người mạnh mẽ như Man Đằng cũng bị cú đấm đó đánh lui.

Hắn ta chưa kịp đứng vững thì Triệu Bân đã nhào tới trước mặt.

Bị hắn đến gần người cũng không phải là chuyện tốt lành gì, chắc chắn sẽ được thưởng thức món ăn mang tên Đấu Chiến Thánh Pháp.



Gào! Gào!

Chiêu thức của Triệu Bân nhanh chóng trở nên quỷ dị khó lường, cũng chẳng khác gì con sư tử đang nổi điên, khí thế cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo, thế công khó lường, cả người như phát sáng lên, tất cả các lỗ chân lông trên người đều phun ra nuốt vào chân nguyên và tinh khí, máu tươi như được đun lên sôi sục, từ xa nhìn lại, hắn cứ như một ngọn lửa đang bùng cháy, mỗi lần ra tay đều mang theo tiếng Long Ngâm kháng hồn.

Đấu Chiến Thánh Pháp, lấy cương đánh cương.

Thứ hắn muốn chính là chiến ý ta là vô địch thiên hạ.

Một là không đánh, hai là đánh cho đến khi đối thủ tâm phục khẩu phục.

“Đây là đấu pháp gì thế này”.

Man Đằng hoảng hốt, bước chân không vững nên cứ lảo đảo mãi, bị Triệu Bân đè ra đánh như bao cát, mỗi lần định phản công đều bị hắn dùng sức mạnh chặn ngang, sức mạnh của Triệu Bân không chỉ mạnh bình thường, ai trúng phải một đòn của hắn đều sẽ khó chịu, đáng sợ nhất chính là thứ chiến ý kia, nghiền nát cả khí thế của hắn ta.

“Cận chiến mạnh mẽ thật”.

“Hắn, là cảnh giới Chân Linh đấy ư?”

“Hắn học đâu ra bí pháp đấu chiến bá đạo như thế”.

Bên dưới liên tục phát ra tiếng nuốt nước miếng, ai cũng trợn mắt há hốc miệng, nếu không tận mắt nhìn thấy chắc chẳng ai dám tin đó là đòn tấn công của cảnh giới Chân Linh, Man Đằng chuyên tu thân thể, sở trường đánh cận chiến nhưng chống lại Cơ Ngân cảnh giới Chân Linh cũng bị đánh đến nỗi không thể đánh trả.

“Lời nhắc nhở của chúng ta đều là dư thừa”.

Bọn Tô Vũ há miệng thờ dốc, cà tiểu Vô Niệm cũng bắt đầu lộ về để phòng. Hắn ta để phòng thì các đệ tử yêu nghiệt khác cũng thế, họ chưa từng thấy cách đánh cận chiến này bao giờ. “Vệ Xuyên triển khai hết sức mạnh mà vẫn không đánh lại tiểu từ này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play