"Người nói thật đi. Người đến đây làm gì? Hôm nay là ngày Khai hạ, người phải ở cung mới đúng. Hơn nữa thần sắc của phụ thân khá cứng nhắc. Không phải trong cung xảy ra chuyện rồi chứ?"

"Trong cung không xảy ra chuyện gì cả, vì nhớ nàng nên ta mới đến." Tạ Lục Khôn mặt dày thản nhiên trả lời.

Trúc Thanh Hi chột dạ nhìn quanh, hạ nhân trong phủ dù ở cách xa nhưng hai người các nàng vẫn phải cẩn trọng.

"Nàng thờ ơ vậy? Không nhớ ta hả?"

Tạ Lục Khôn nghiêng người chắn trước mặt Trúc Thanh Hi.

"Không nhớ." Trúc Thanh Hi lạnh lùng lách sang, tiếp tục đi về phía trước.

Tạ Lục Khôn kiên trì đi bên cạnh chọc ghẹo. Người trốn, người vờn thật sinh động.

Trúc Dạ Ái nhìn thấy cảnh này, trong lòng nảy sinh ganh tị, vứt lớp mặt nạ thanh tao sang bên, ả dậm chân tức giận.

"Hồ ly tinh, cả gan mê hoặc Thái tử. Thân là con thiếp thất lại muốn trèo cao. Vọng tưởng."

Trúc gia tổ chức một bữa tiệc tiếp đãi Tạ Lục Khôn, thức ăn phong phú hơn mọi khi rất nhiều. Suốt bữa ăn Tạ Lục Khôn chỉ chăm chăm nhìn nàng, khiến Trúc Thanh Hi không tài nào tự nhiên dùng bữa. Chưa kịp lấp đầy bụng đã phải ngậm ngùi để hạ nhân dọn đi.

Sau khi dùng cơm, Tạ Lục Khôn thong thả uống trà, vị trà tuy đậm đà nhưng không lưu lại vị ngọt thua xa trà của Trúc Thanh Hi. Hắn đặt tách trà xuống bàn không buồn thưởng thức thêm. Tạ Lục Khôn nhìn sang Trúc Dạ Ưng gật đầu ra hiệu.

Trúc Dạ Ưng lập tức hiểu ý dâng lên một tờ chiếu chỉ rồng bay phượng múa. Tạ Lục Khôn đứng dậy, thần thái oai nghiêm lấy chiếu chỉ từ tay Trúc Dạ Ưng.

"Hôm nay ta phụng lệnh Hoàng Thượng đến truyền thánh chỉ. Trúc Thanh Hi tiếp chỉ."

Người ở Trúc phủ đồng loạt quỳ xuống trong sự ngỡ ngàng.

Tạ Lục Khôn dõng dạc.

"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết. Nữ tử Trúc Thanh Hi một lòng quan tâm an nguy Hoàng tộc không ngại che giấu thân phận khuê các tiến cung trở thành thị vệ. Từ thời Thánh tổ đến nay không có tiền lệ nữ nhân xuất hiện trong hệ thống quan binh, Trúc Thanh Hi thân là có tội trạng. Tuy nhiên Trúc Thanh Hi là một trong những quan thần có công lật tẩy âm mưu tạo phản, trung quân sáng suốt. Nay lấy công chuộc tội, phục hồi chức vị nữ thị vệ cho Trúc Thanh Hi, đồng thời cho phép nữ tử có quyền tham gia các cuộc tuyển chọn thị vệ triều đình. Khâm thử."

Trúc Thanh Hi bàng hoàng, Hoàng Thượng cứ thế mà thành toàn cho nàng rồi? Nàng vội vã khấu đầu nhận chỉ.

"Thần, Trúc Thanh Hi xin khấu tạ ân điển của Hoàng Thượng."

Chiếu chỉ truyền xuống, người trong Trúc phủ sững sờ, Tam cô nương ngày tháng qua không hề chu du thiên hạ như đã nói mà là vào cung làm thị vệ. Mẹ con Lâm Ý, Trúc Dạ Ái ganh ghét, len lén liếc nhìn Trúc Thanh Hi một bước lên trời.

Khắp nơi từ trong cung đến ngoài thành đều xôn xao bàn tán, một nữ nhân nhỏ bé mà có thể thay đổi cả hệ thống binh quyền. Chỉ trong tích tắc tiếng tăm của Trúc Thanh Hi truyền xa ngàn dặm, có người ngưỡng mộ, có người đố kị nhưng không ai có thể phủ nhận Tam cô nương Trúc gia là người được chính Hoàng Thượng trọng dụng.

Tạ Lục Khôn tươi cười nhìn nàng, hắn ghé sát vào tai nàng nói nhỏ.

"Đây là Hoàng a mã thưởng Tết cho nàng."

Hắn hắng giọng.

"Trúc Thanh Hi cô nương, à ta nên gọi là Thanh Hi thị vệ mới phải. Bây giờ ta có nhã hứng vui xuân trong kinh thành, Thanh Hi thị vệ nhận lệnh hộ giá."

"Thần tuân chỉ." Trúc Thanh Hi cố gắng nhịn cười.

Trước khi Trúc Thanh Hi rời cung về Trúc phủ Hoàng Thượng đã cho triệu Tạ Lục Khôn cùng Trúc Ang Cư đến Dưỡng Tâm Điện bàn bạc thông qua mong muốn của Trúc Thanh Hi. Trúc Ang Cư là người đứng đầu Lĩnh thị vệ Nội đại thần, trực tiếp quản lý thị vệ, ông đối với chuyện có nữ thị vệ là điều khó chấp nhận. Ông ta và Tạ Lục Khôn không tránh được nảy sinh tranh luận.

Mặc dù Trúc Thanh Hi là nữ nhi của Trúc Ang Cư, nhưng với lối suy nghĩ cổ hủ, ông giữ vững quan điểm nữ nhân tiến cung một là để tuyển tú hai là làm cung nữ. Nữ nhân vốn không phù hợp với đao kiếm, càng không phù hợp để bảo vệ Hoàng tộc. Công nhận nữ thị vệ sẽ dấy lên dị nghị trong triều. Tạ Lục Khôn thì một mực bảo vệ Trúc Thanh Hi, khả năng của nàng không hề thua kém các nam thị vệ, còn có phần nhỉnh hơn, vụ Tạ Mỗ chính là một minh chứng cụ thể. Quan điểm của Trúc Thanh Hi sẽ giúp đất nước có thêm nhân tài.

Hoàng Thượng rơi vào trầm ngâm. Trúc Ang Cư nói vào điều Hoàng Thượng canh cánh nhưng Tạ Lục Khôn cũng không hề sai. Sau vụ việc Tạ Mỗ, Hoàng Thượng đã phải thay đổi suy nghĩ về Trúc Thanh Hi, người biết Trúc Thanh Hi không chỉ giỏi võ thuật mà còn nhạy bén trong suy luận.

Sau nhiều ngày suy nghĩ đắn đo, Hoàng Thượng quyết định viết nên lịch sử, chọn ngày Khai hạ lập Trúc Thanh Hi trở thành nữ thị vệ đầu tiên, mở ra lối tư duy mới cho thế hệ sau này. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play