Những ngày này, người dân toàn bộ Phi Linh thành đều triệt để sôi trào. Khắp nơi đều là bàn tán cùng xôn xao bởi vì những tin tức tại yến hội của Bắc Phiệt môn viện truyền ra. Thứ nhất là việc Liễu gia sắp sửa thoát ly Bắc Phiệt môn gia nhập Đan Các. Tin tức này vừa ra mọi người đều vô cùng rung động, bởi vì gần trăm năm nay thật sự không có gia tộc nào thoát ly ra khỏi thế lực mình phụ thuộc.

Tin tức thứ hai, tại Phi Linh thành xuất hiện rất nhiều cao thủ đến từ Trung châu. Nghe nói mục đích là tìm kiếm tài nguyên tại động phủ của luyện dược thánh sư. Lúc đầu mọi người đều bán tính bán nghi, dù sao luyện dược thánh sư danh xưng vô cùng cao quý. Há lại có thể tại Phi Linh thành nơi hẻo lánh này ẩn cư. Càng đừng nói đến chuyện xây dựng động phủ tại bên ngoài.

Nhưng là ngũ đại gia tộc đều đã xác nhận chuyện này là thật. Bọn họ không tin không được. Hơn nữa nghe nói tại yến tiệc của thánh nữ Bắc Phiệt môn tổ chức còn có một nam tử vô cùng mạnh mẽ, lấy tu vi linh tôn cảnh một chiêu đánh trọng thương một vị đại thánh cảnh. Tin này vừa ra mọi người là triệt để không tin, bởi vì linh tôn cảnh không thể nào cùng thánh giả chống lại. Huống chi là đại thánh cảnh.

Nhưng lại có nhiều người tâm tư thông linh, đoán được sự việc ít nhiều là thật. Hẳn là vị nam tử kia tu vi vô cùng cao, chỉ là ẩn giấu tu vi của mình mà thôi. Còn trẻ như vậy lại có tu vi như thế hẳn là từ các đại thế lực của Trung châu bồi dưỡng ra.

Cuối cùng, cũng là tin tức oanh động nhất. Chính là tại Mê vụ sâm lâm bỗng nhiên có một tòa lâu đài mọc lên. Hơn nữa mê vụ cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vô số đại trận cùng linh thú xuất hiện tại đây.

Ngũ đại gia tộc cũng nhận được tin không được phép lại đến đây khai thác khoáng linh thạch hằng năm. Nên đã phái cường giả tới đây đòi lý lẽ. Nhưng tất cả đều bị trọng thương trở về. Cùng với đó bọn họ cũng mang lại một tin tức. Chính là toàn toàn bộ Mê vụ sâm lâm đã được một thế lực gọi là Thiên môn chưởng quản.

Tin tức về Thiên môn vừa ra cả Phi Linh thành đều là ngạc nhiên cùng khiếp sợ. Rốt cuộc Thiên môn là thế lực nào, lại có thể đánh bại toàn bộ cao thủ của ngũ đại gia tộc. Tuy ngũ đại gia tộc bây giờ đang có tranh đấu, nhưng đối với lợi ích từ khoáng linh thạch mang lại bọn họ tất nhiên không bỏ được. Nên cũng tạm thời liên hợp lại. Đáng tiếc lại thất bại mà về.

Thậm chí Thiên môn thành lập đã khiến một số thế lực lớn khác tại Bắc châu chú ý. Bởi vì không ai nguyện ý giảm bớt tài nguyên của mình. Đặc biệt là Bắc Phiệt môn. Người nắm giữ hầu hết tài nguyên tại Phi Linh thành cùng khu vực xung quanh.

“Lập tức phái người điều tra Thiên môn”

“Tìm hiểu một chút Thiên môn rốt cuộc là do ai đứng đầu”



Một màn như vậy xuất hiện tại hầu hết các thế lực lớn ở Bắc châu.

“Thiên môn sao? Tại sao tự nhiên lại xuất hiện một cái Thiên môn tại nơi này” lúc này tại Liệp Hoành thương hội đang ngồi hai người một nam một nữ. Đúng là Bạch Vũ Hải cùng Lạc Ngữ Yên. Sau khi trở về bọn họ lập tức điều tra thế lực gọi là Thiên môn nhưng lại không có kết quả. Thật không ngờ hôm sau lại có tin tức Thiên môn xuất hiện tại Mê vụ sâm lâm. — QUẢNG CÁO —

“Thiếu gia, chúng ta có cần phải báo cho tổng hội hay không?” Lạc Ngữ Yên cung kính đưa mắt nhìn Bạch Vụ Hải dò hỏi. Nếu có người nghe nàng gọi Bạch Vũ Hải là thiếu gia ắt sẽ chấn kinh. Một vị đại thánh cảnh, thậm chí còn là chủ sự của Liệp Hoành thương hội vậy mà lại gọi Bạch Vũ Hải là thiếu gia.

Mọi người cũng chỉ biết hắn là có địa vị cao thôi, cũng không ai nghĩ lại có thể khiến cho Lạc Ngữ Yên cung kính như vậy.

“Hẳn là nên báo một chút. Bất quá trước không nên cùng Thiên môn xung đột. Ta nghĩ Thiên môn thật sự không đơn giản” Bạch Vũ Hải trầm ngâm một chút sau đó nói ra.



“Không đơn giản sao? Trừ một số siêu cấp thế lực, chúng ta còn sợ ai sao?” Lạc Ngữ Yên kỳ quái nhìn Bạch Vũ Hải. Người khác luôn nghĩ rằng Liệp Hoành thương hội là do Đan Các làm chủ. Nhưng nàng địa vị không thấp tất nhiên biết được Liệp Hoành thương hội là tồn tại như thế nào. Thậm chí chưa chắc yếu hơn Thần triều cùng Ma tông.

Bây giờ một cái mới lộ ra ánh sáng Thiên môn mà thôi, lại khiến đường đường Bạch Vũ Hải đánh giá như thế. Há không khiến nàng ngạc nhiên.

“Chỉ đơn giản một cái Lăng Huyền Thiên liền đủ để chúng ta thận trọng” Bạch Vụ Hải không để ý đến nàng, ánh mắt ngưng trọng nhìn xa xăm nói.



Trong khi toàn bộ Phi Linh thành cùng Bắc châu đều oanh động vì sự xuất hiện của Thiên môn. Lăng Huyền Thiên lại là nhàn nhã tại trong Thiên môn dạy bảo Tiểu Ánh tu luyện pháp ngôn thiên địa. Đối với hắn mà nói, nha đầu này mới thật sự là đáng bồi dưỡng. Thậm chí so với La Khinh Sương cùng Trịnh Dương chỉ hơn không kém.

Tuy không linh thánh thể cùng vô cấu bảo thể được coi là vạn người có một, vô cùng quý hiếm. Hơn nữa để nó kích hoạt hoàn toàn lại càng khó khăn. Nhưng điểm mạnh nhất của hai thể chất này chính là khi ngươi ngộ ra đạo. Lúc đó mới thật sự phát huy ra hết tiềm lực của mình.

Nhưng niệm lực của Tiểu Ánh thì khác. Cũng không phải là lấy tu vi ra để đong đếm. Mà là lấy ý niệm của nàng, cũng như là những kiến thức trên sách vở mà nàng cô đọng được. Từ đó sản sinh ra niệm lực.

Nếu thật sự có chỉ dẫn cho nàng đến pháp xuất tùy ngôn thì hẳn là rất nhiều sự việc đều không cần hắn ra tay. Lúc đó, Tiểu Ánh hoàn toàn có thể nhất niệm phá vạn pháp. Nhất niệm chưởng không thiên địa.

— QUẢNG CÁO —

Tuy Lăng Huyền Thiên cũng có thể làm như vậy. Nhưng hắn thật sự lười cùng người khác tranh đấu a. Hơn nữa như vậy sẽ khiến nhân quả của hắn cũng Ngũ Hành giới ngày càng nhiều, như vậy sau này thu lại đạo uẩn cũng sẽ khó khăn hơn. Chính vì thế hắn mới muốn tạo ra Thiên môn, cũng như bồi dưỡng Tiểu Ánh.

“Ài, ca ca. Ta mãi cũng chỉ có thể khống chế một út thiên địa linh khí như này thôi” Tiểu Ánh một bộ thất vọng hướng Lăng Huyền Thiên nói. Nàng cũng không quên đưa nhẹ tay ra sau đó niệm một ít chú ngữ. Tức thì có từng tia linh khí từ xung quanh xuất hiện bên người nàng, tạo thành một vòng tròn bao bọc nàng. Tuy rất mỏng manh nhưng lại có thể nâng nàng lên.

“Thật lợi hại!” ba người Hồ Nguyệt, La Khinh Sương cùng Tần Phong nhìn nàng thi triển niệm lực thì hâm mộ không thôi.

Không phải là bọn họ không thể bay lên cùng câu thông thiên địa linh khí như nàng. Nhưng là nếu để thiên địa linh khí tùy tâm sử dụng như vậy là không thể nào. Hơn nữa mỗi lần dùng thiên địa linh khí bọn họ đều phải dùng thánh lực của mình để thúc đẩy. Do đó khi chiến đấu càng lâu sẽ càng tiêu hao thánh lực.

Nhưng nhìn nha đầu kia, nhất niệm là có thể làm được a. Cũng không có bao nhiêu động tác, càng không có thánh lực. Hẳn là nàng có thể mãi duy trì cùng thiên địa linh khí câu thông.

“Không tệ, chỉ mới mấy ngày đã có thể cô đọng niệm lực đến mức tâm niệm” Lăng Huyền Thiên cũng không để ý ba người ngây ngốc nhẹ mỉm cười khen Tiểu Ánh một tiếng.

Niệm lực chia làm ý niệm, tâm niệm, thiên niệm, thần niệm, cùng vô niệm. Tại tu thành ý niệm, ngươi có thể cảm ứng được vạn vật xung quanh trong cự ly một dặm. Cùng với khống chế một chút linh khí thiên địa.



Tâm niệm thì có thể cơ bản so sánh với một chút thánh giả dưới thánh vương cảnh. Có thể điều khiển linh khí trong hơn một trăm mét. Cùng với khống chế một số vật dụng hay điều khiển tu sĩ có cảnh giới yếu hơn mình.

Thiên niệm thì có thể khống chế thiên địa vạn vật xung quanh phạm vi một dặm. Thậm chí có thể gọi ra một số xác sống hoặc sinh vật đã chết đi.

Khi tu thành thần niệm thì có thể tạm thời gán ý thức cho một số tử vật như cây cối, đất đá. Thậm chí có thể gọi đến thiên kiếp cùng lôi kiếp. Còn về vô niệm thì có thể cùng chí tôn đại đạo so sánh. Nhất niệm sinh nhất niệm diệt. Thậm chí có thể vĩnh hằng bất hủ. Tất nhiên cũng không phải thật sự không có cách tiêu diệt.

Ví dụ như dùng luân hồi đại đạo triệt để phá diệt, không cho ý niệm của hắn luân hồi. Hay có thể dùng chí tôn đại đạo khác, hoặc là hỗn độn chi khí lâu dài luyện hóa.

Tất nhiên Tiểu Ánh còn xa xa không thể tu ra vô niệm.

— QUẢNG CÁO —

“Tốt, cái này cho các ngươi!” Lăng Huyền Thiên nhìn ba người cùng Tiểu Ánh, sau đó lấy ra bốn cái mặt lạ. Mỗi cái đều có một hình thù khác nhau. Hơn nữa khi đeo vào có thể ảo hóa khí tức cùng hình dạng. Rất khó có thể nhận ra.

“A, chúng ta sao lại phải đeo thứ này nha. Chẳng lẽ ngươi là muốn làm gì mờ ám sao?” Hồ Nguyệt tò mò hướng Lăng Huyền Thiên hỏi. La Khinh Sương, Tần Phong cùng Tiểu Ánh cũng đưa mắt về phía hắn.

“Các ngươi nếu ra ngoài bình thường cũng không cần phải đeo. Những đại diện thiên môn thì phải đeo lên” Lăng Huyền Thiên nhàn nhạt nói. Cũng không phải hắn muốn ép mọi người đeo mặt nạ. Chỉ là đây cũng là cách bảo vệ bọn họ. Trong đó hắn còn thiết kế không gian pháp tắc, nếu bọn họ gặp nguy hiểm tính mạng. Chiếc mặt lạ này sẽ truyền tống bọn họ đến Thiên môn.

Bởi vì tại Thiên môn hắn có xây một tòa truyền tống đại trận. Hơn nữa còn làm một tòa nhỏ trên mặt lạ này.

Truyền tống trận chính là trận pháp dùng để truyền tống mục tiêu đến một tòa truyền tống trận được kết nối khác. Tất nhiên bố trí vô cùng khó khăn. Hơn nữa còn cần vô số tài nguyên cùng với không gian pháp tắc.

Tại Thiên châu có một số tòa truyền tống trận, nhưng hầu hết đều tại Trung châu. Bởi vì đa phần thần linh đều ẩn nấp tại đây.

Cũng vì muốn xây dựng tòa truyền tống trận này mà Lăng Huyền Thiên mới đến Liệp Hoành thương hội tìm kiếm không gian bảo vật. Cùng vô số trận kỳ.

“Woah” Tiểu Ánh trước hết tò mò, liền đeo thử chiếc mặt lạ vào. Chỉ thấy khí tức trên người nàng hoàn toàn biến đổi. Tựa như cùng thiên địa xung quanh hòa làm một vậy. Niệm lực của nàng cũng là tăng một đoạn dài.

“Lại còn có thể tăng lên thánh lực sao, cùng số lượng linh khí có thể câu thông sao?” La Khinh Sương cũng là vô cùng kinh ngạc khi đeo chiếc mặt là này vào. Khi đeo mặt nạ vô nàng cũng không chọn biến hóa dung mạo mà chỉ dùng mặt lạ để che đi gương mặt mình mà thôi.

Chỉ thấy chiếc mặt lạ của nàng tựa như một chiếc mặt lạ bằng băng vậy. Tuy trong suốt nhưng không ai có thể nhìn thấy bên trong. Hai người Hồ Nguyệt cùng Tần Phong cũng không chần chờ lập tức đeo chiếc mặt lạ lên. Cảm ứng thay đổi của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play