Ở dưới đống đổ nát, sau khi chứng kiến hết thảy thủ đoạn giết người của Mục, hai tên Hồn Đế còn lại liền bị dọa cho sợ, không dám lên tiếng, chỉ biết nằm yên giả chết.

Thế nhưng mấy cái trò mèo đó thì làm sao che mắt được Mục, chính vì vậy mà hắn liền không nhanh không chậm, từ từ tiến lại chỗ của hai tên Hồn Đế kia.

Nhìn thấy Mục đang từ từ đi về nơi này, một trong hai tên Hồn Đế liền không kìm được nỗi sợ, lập tức dừng việc giả chết lại, điên cuồng hét lớn: “A… Ngươi là ác quỷ… Ngươi không… nên tới đây… Ngươi mau…”

Có điều, Mục căn bản là không hề để ý, cứ tiếp tục bước tới, rất nhanh đã đứng bên cạnh hai tên Hồn Đế.

Chỉ thấy Mục không nói một lời nào, hai tay lập tức vận chuyển linh lực, khóa chặt lấy hai tên kia, sau đó thì nhấc bổng lên, trông không khác gì việc xách hai con gà.

Vèo…

Sau một tiếng xé gió, Mục cùng với hai tên Hồn Đế đã xuất hiện ngay bên cạnh Sát Lục Chi Môn.

Ngay tức khắc, Mục không nói một lời nào, lập tức liền đem một tên Hồn Đế ném vào bên trong…

“Á… Không…”

Còn chưa đợi tên Hồn Đế kia nói hết câu, cả ngươi của hắn đã bị Sát Lục Chi Môn hút vào, chưa tới một cái chớp mắt là đã biến mất, ngay cả khí tức cũng đã hoàn toàn không cảm nhận được, giống như là bị đưa vào thế giới khác vậy.

“Quả nhiên giống với những thông tin kia…” Mục âm thầm suy nghĩ.

Tiếp đó, Mục lại đem tên Hồn Đế còn lại cũng ném vào bên trong, điều tương tự vẫn xảy ra, không hề có một chút dị thường nào.

Sau khi đã nhìn thấy hết thảy, xác nhận là không có gì bất thường, Mục liền không do dự nữa, lập tức tiến vào bên trong Sát Lục Chi Môn.

Ngay khi Mục vừa bước vào trong, hắn cảm thấy bản thân liền bị chế trụ, không thể cử động được, tiếp đó thì liền bị một lực lượng thần bí hút vào bên trong.

Ở bên ngoài, bởi vì Sát Lục Chi Môn chỉ đủ cho 3 người tiến vào bên trong, cho nên ngay khi Mục vừa vào, Sát Lục Chi Môn liền đóng lại, hoàn toàn không để lại một chút vết tích nào, cơ hồ là trông giống như chưa từng tồn tại vậy.

***

Vù… Vù… Vù…

Từng tiếng gió thổi vang lên…

Nơi này là một mảnh sa mạc rộng lớn, khắp nơi xung quanh đều có một màu đỏ đặc trưng của máu, thậm chí, ngay cả bầu trời cũng có màu máu, căn bản là không thể nhìn thấy được mặt trời và mặt trăng.

Đột nhiên… một khe nứt không gian liền xuất hiện… — QUẢNG CÁO —

Tiếp đó, một thân ảnh liền hạ xuống, nhẹ nhàng đứng trên bãi cát trải dài…

“Hửm, lớp dịch dung của ta bị giải trừ rồi sao… là do lực lượng của Hóa Thần Kỳ?” Mục âm thầm suy nghĩ.

Tiếp đó, Mục liền thử dịch dung trở lại, nhưng căn bản không thể làm được, giống như có một thứ gì đó vô hình ngăn cản hắn vậy.

Đối với điều này, Mục tất nhiên biết đó chính là lực lượng của Hóa Thần Kỳ can thiệp vào, chính vì mà hắn đành bất lực bỏ cuộc, tiếp tục sử dụng dung mạo thật, dù sao thì nơi này cũng không phải là Đấu La Đại Lục, cũng không có ai quản hắn.

“Mặc dù không thể dịch dung, nhưng tốt hơn hết vẫn phải mang cái mặt nạ vào…” Mục vừa nghĩ, vừa lấy mặt ra đeo lên.



Sau khi đã chuẩn bị hết thảy, Mục liền bắt đầu xác định phương hướng, nhanh chóng tìm đường tiến vào Sát Lục Chi Đô.

***

Trên Đấu La Đại Lục, đa phần các hồn sư đều cho rằng Phong Hào Đấu La cũng giống như các cấp bậc khác, thế nhưng điều này lại không phải.

Quả thực, từ cấp 91 đến cấp 95 thì được gọi là Phong Hào Đấu La…

Thế nhưng sau khi vượt qua cấp 95, cũng có nghĩa là cấp 96 trở lên thì những kẻ đó được gọi là Siêu Cấp Đấu La.

Thực lực của Siêu Cấp Đấu La thì không cần phải nói, một người như thế có thể chiến với ba cái Phong Hào Đấu La bình thường mà không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn có thể giết sạch.

Cơ mà, Phong Hào Đấu La vẫn còn một cấp bậc cuối cùng… đó chính là 99 cấp Cực Hạn Đấu La.

Về phần trên Cực Hạn Đấu La…

Mặc dù có rất nhiều lời đồn đoán nhưng tất cả những tin đồn đó đều có điểm chung… đó chính là Thần.

Và Thần… theo như trong trí nhớ của nữ nhân kia, kẻ này chính là người đã tạo ra Sát Lục Chi Đô.

Theo như toàn bộ tin tức mà Mục sưu hồn được, Sát Lục Chi Đô có một truyền thuyết là…

Sát Lục Chi Đô là do một tên hồn sư sau khi đột phá 100 cấp thành Thần, phi thăng lên Thần Giới thì lưu lại.

Mục có tin không…??? Chắc chắn hắn tin.

Dù sao trước kia cũng là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, kiến thức của Mục rất phong phú, hơn thế nữa, hắn cũng đã đụng độ Hỏa Long Vương và Băng Long Vương - những kẻ khi còn sống từng có thực lực Hóa Thần Kỳ. — QUẢNG CÁO —

Chính vì vậy mà Mục ngày càng chắc chắn là có một nơi gọi là Thần Giới tồn tại, và hắn cũng đã âm thầm quyết định, nếu như sau này đột phá Hóa Thần Kỳ thì sẽ tiến đến nơi đó, tìm đường trở về tu tiên giới.

***

Cạch…

Một cành cây khô dưới đất liền bị dẫm nát…

“Sát Lục Chi Đô… là nơi này sao?” Mục thầm nghĩ.

Đúng vậy, sau khi trải qua nửa ngày đi đường, Mục cuối cùng cũng đã đến được Sát Lục Chi Đô chân chính.

Sở dĩ Mục lựa chọn đi bộ mà không phi hành là bởi vì hắn muốn ẩn giấu thực lực, dù sao thì hắn chỉ mới đến nơi này lần đầu tiên.

Vào lúc này, trước mắt của Mục là một tòa thành nguy nga, tráng lệ nhưng cũng ngập tràn sát khí, mùi máu tươi bốc lên vô cùng nồng nặc, cứ quanh quẩn nơi đầu mũi.

Có điều, đối với bộ dáng của nơi này, Mục vô cùng hài lòng, dù sao thì hắn hiện tại đang rất cần máu tươi để chuyển hóa Huyết Tinh.

Không suy nghĩ nhiều nữa, Mục lập tức liền bước vào.

Ngay khi Mục bước vào cổng thành của Sát Lục Chi Đô, một bóng đen liền xuất hiện phía trên một tòa nhà gần đó.



Người này là một nam tử, toàn thân là một bộ y phục màu đen pha chút đỏ, da dẻ thì trắng bệch, hai hốc mắt thì thâm quần, trong không khác gì một tên cương thi.

Bỗng nhiên, nam tử này liền nhảy xuống, xuất hiện trước mặt của Mục, cúi người nói: “Xin chào tiên sinh 3453, hoan nghênh đến với Sát Lục Chi Đô!”

Nói rồi, nam tử nọ liền đưa cho Mục một cái lệnh bài, bên trên có khắc một đầu biên bức màu đỏ, phía dưới thì đánh số ‘3453’.

Mục tất nhiên biết thứ này là gì, theo như trí nhớ của nữ nhân kia, thì đây chính là lệnh bài chứng minh thân phận trong Sát Lục Chi Đô, có nó, Mục mới có thể được công nhận là một phần tử của nơi này.

Sau khi đã đưa lệnh bài cho Mục, nam tử nọ liền lên tiếng, nói: “Ta hiện tại là người hướng dẫn cho ngài, nếu ngài có điều gì không hiểu rõ thì có thể hỏi ta.”

“Nói đi, hiện tại ai là người đứng đầu Sát Lục Chi Đô?” Mục lạnh lùng hỏi.

Nam tử nọ liền lập tức đáp: “Sát Lục Chi Đô có tất cả 5 vị Sát Vương, thực lực của mỗi người đều là Phong Hào Đấu La. Cứ mỗi 5 năm, 1 trong 5 vị Sát Vương sẽ luân phiên chủ trì toàn bộ hoạt động của Sát Lục Chi Đô, tất cả đều có thứ tự, không thể tranh giành.”

Dừng một lát, nam tử liền đáp: “Hiện tại, người đang chủ trì Sát Lục Chi Đô là Vu Lan Sát Vương.” — QUẢNG CÁO —

Nghe thấy vậy, Mục gật gật đầu, xem như là đã hiểu rõ. Mặc dù hắn đã sưu hồn nữ nhân kia, nhưng do người này có địa vị thấp, chỉ phụ tránh đưa người tiến vào Sát Lục Chi Đô, cho nên có những thứ không được biết rõ, chẳng hạn như thông tin về người đứng đầu Sát Lục Chi Đô.

Mục lại hỏi tiếp: “Làm thế nào để rời khỏi Sát Lục Chi Đô?”

Nam tử liền đáp: “Muốn rời khỏi nơi này, chỉ có một cách… đó chính là giành lấy quán quân của Địa Ngục Sát Lục Tràng, cũng tức là giành chiến thắng 100 trận liên tiếp của Địa Ngục Sát Lục Tràng.”

“Sau khi đã giành được quán quân của Địa Ngục Sát Lục Tràng, Địa Ngục Lộ sẽ mở ra, người nào muốn rời khỏi thì phải thông qua Địa Ngục Lộ, lấy danh hiệu Sát Thần cùng với Sát Thần Lĩnh Vực, như vậy thì mới có thể rời khỏi Sát Lục Chi Đô.”

“Còn nữa, sau khi đã có được danh hiệu Sát Thần cùng với Sát Thần Lĩnh Vực, người đó có thể tự do ra vào Sát Lục Chi Đô mà không bị hạn chế gì, thậm chí còn có thể tự do sử dụng hồn kỹ ở nơi này.”

Qua một hơi thở, nam tử nọ lại nói: “Thế nhưng, ngài nên bỏ cái suy nghĩ này đi, cho dù là 5 vị Sát Vương cũng không làm được, trong lịch sử của Sát Lục Chi Đô, cũng chỉ có vài người thành công đi ra.”

Mục sắc mặt bình tĩnh, đáp: “Ta hiểu rồi!”

“Mà ngươi nói, tất cả hồn kỹ tại Sát Lục Chi Đô đều không thể sử dụng được, đúng không?” Mục hỏi.

“Đúng vậy, cho dù là Phong Hào Đấu La, sau khi vào như nơi này thì đều giống một tên Hồn Sĩ chưa phụ hồn hoàn.” Nam tử lập tức đáp.

Nghe thấy vậy, Mục gật gật đầu.

Không thể sử dụng hồn kỹ? Nhưng Mục làm gì có vũ hồn cùng hồn kỹ, cái hắn sử dụng đều là thần thông cùng, pháp bảo, pháp khí cùng với phù lục.

Như vậy thì Mục chẳng phải là hổ mọc thêm cánh sao?

Mục âm thầm cảm khái: “Thú vị à!”

“Ta hiện tại muốn nghỉ ngơi, nên đi nơi nào?” Mục hỏi.

Nam tử đáp: “Việc này thì phải dựa vào ngài thôi. Ngài có thể đi cướp của người khác mà sử dụng!”

“Mau dẫn đường đi!”

“Mời ngài đi hướng này.” Nói xong, nam tử còn làm động tác mời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play