Tuyết Linh Thủy và Thiên Hỏa Dịch chính là hai vật chí hàn, chí nhiệt trong thiên địa, muốn lấy được chúng bằng cách thông thường thì dù có làm bao nhiêu lần thì cũng không thể được.

Chính vì vậy mà Mục đưa tay sờ vào túi trữ vật, lấy ra hai cái bình ngọc cỡ trung, tiếp đó thì mới bước về phía Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.

Hai cái bình ngọc này chính là được làm từ ngọc thạch mà Mục tìm được trong cái mỏ khoáng linh thạch kia. Chính vì bản thân chúng được cấu thành từ linh khí tích tụ qua nhiều năm, cho nên hai cái bình này rất bền và có thể chứa đựng cơ hồ là mọi thứ trên đời.

Thường thì chẳng có ai lại dại dột mà đi đứng gần Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, nếu như không phải chết vì hàn độc hay hỏa độc thì cũng bị thương không nhẹ.

Nhưng mà bởi vì đã tu luyện qua Nhật Nguyệt Thần Quyết, đối với Mục mà nói, cái loại chí hàn, chí nhiệt này căn bản là không thể làm hại tới hắn. Cơ mà hắn cũng không có ngu ngốc mà lại đi dùng tay không thu lấy hai thứ này.

Chỉ thấy Mục đứng trước Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, một tay sử dụng linh lực, điều khiển hai cái bình ngọc trôi lơ lửng ở không trung, tay còn lại thì hướng xuống hai dòng ôn tuyền phía dưới, đem linh lực dẫn dắt hai dòng nước một nóng, một lạnh, đem chúng thu vào hai cái bình ngọc.

Nửa canh giờ sau…

Mục lúc này cũng đã thu thập đủ số lượng Tuyết Linh Thủy và Thiên Hỏa Dịch cần dùng, sau khi đã đem hai cái bình ngọc cất vào trong túi trữ vật, hắn mới nhìn xung quanh một chút.

Băng Hỏa Lượng Nghi Nhãn không hổ danh là chí bảo thiên địa, phàm là xuất hiện ở nơi nào thì nơi đó có rất nhiều loại thực vật sinh trưởng, và phần lớn chúng đều có phẩm chất và niên đại vô cùng cao.

Nhìn xung quanh một hồi, Mục cũng đã nhận ra rất nhiều loại thực vật, rất thích hợp để cho hắn luyện đan…

“Tuyết Tàm, Chu Sa Liên, Bát Diện Tiên Lan, Phượng Hoàng Kê Quan, Khỉ La Úc Kim Hương, Cửu Phẩm Tử Chi…”

Nếu như Mục là một phàm nhân thì với bao nhiêu đây dược liệu, cho dù chỉ ăn sống, không qua luyện hóa để đạt hiệu quả cao nhất thì cũng đủ để hắn sống thọ thêm mấy trăm năm.

Nhưng mà hiện tại Mục là tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ, đã vượt qua phạm trù của phàm nhân, tự nhiên là nếu như ăn trực tiếp thì sẽ không có tác dụng.

Chính vì vậy mà hắn dự định sau khi đột phá Kết Đan Sơ Kỳ sẽ đem cái đống dược liệu này đi luyện đan, để về sau sử dụng dài dài.

Lại nhìn xa ra một chút, Mục lại tìm thấy hai cây thảo dược có lợi cho bản thân…

“Bát Giác Huyền Băng Thảo, Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ…”

Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng với Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ nếu như muốn sinh trưởng thì cần phải có một nơi chí hàn, chí nhiệt, vừa hay cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn này lại đáp ứng được điều đó.

Cơ mà đây không phải điểm quan trọng. Điều quan trọng là nếu như Mục có thể phục dụng hai loại dược liệu, có thể ăn trực tiếp luônm thì trong lúc tiến hành Kết Đan, hắn sẽ có thể tạo ra một loại kim đan mới cho bản thân.

Chính vì vậy mà sau khi nhìn thấy hai cây thảo dược này, Mục liền nhanh chóng tiến tới, sử dụng thủ tháp đặc biệt để thu thập, sau đó thì cho vào túi trữ vật.

Mặc dù nói là thu thập nhưng Mục cũng chỉ hái từ phần thân trở lên, còn phần rễ thì hắn để đó, lấy sự ưu ái mà trời cho của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thì có lẽ không bao lâu, hai gốc thảo dược đó sẽ sinh trưởng thành hai một cây mới.

Tiếp đó, Mục lại đảo qua một vòng…

“Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt… cho hai đứa nhỏ kia có lẽ là thích hợp.”

Đối với phàm nhân, Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc và Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt chính là thiên địa chí bảo, chỉ có thể ngộ, mà không thể cầu.

Sở dĩ hai loại thảo dược này lại được ca tung như vậy là vì chúng có thể giúp phàm nhân tăng cường khí huyết, đả thông kinh mạch. Nếu như người luyện võ phục dụng thì về sau tiến bộ thần tốc.

(Tác: luyện võ là dành cho phàm nhân, khác tu tiên nha các đạo hữu :v)

Lại nói một chút, tại Đấu La Đại Lục, theo như Mục quan sát và suy đoán, hầu hết các hồn sư nếu chưa đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La thì cơ hồ vẫn giống như các tông sư võ thuật ở thế tục, mặc dù có sức mạnh phi phàm nhưng về cơ bản thì vẫn là phàm nhân.

— QUẢNG CÁO —

Còn một khi hồn sư đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La thì lại khác, cơ thể lẫn linh hồn liền bắt đầu biến đổi, nương theo thực lực càng cao thì càng mạnh. Vì vậy mới có chuyện 99 cấp Cực Hạn Đấu La có thể sống tới 300 năm.

Mà Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc hiện giờ mới chỉ là Hồn Đấu La, tự nhiên là thích hợp để phục dụng Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc cùng với Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt.

Sau khi thu thập hai gốc thảo dược, Mục lại tiếp tục quan sát…

“U Hương Khỉ La, Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn… thu lấy.”

U Hương Khỉ La là một loại thảo dược đặc biệt, không có độc, cũng không có tác dụng gì với con người, nó giống như là một gốc cỏ ven đường vậy.

Có điều, mặc dù không có công dụng gì đặc biệt nhưng mùi hương của U Hương Khỉ La lại có đặc tính trung hòa độc tố, phàm là trong phạm vi hương thơm của nó, sẽ không có một loại độc tố nào có thể phát huy tác dụng.

Trái ngược với U Hương Khỉ La, Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn lại có đặc tính cực kỳ hiếm gặp. Đó chính là gia tăng tác dụng của độc tố. Phàm là bất kỳ loại độc tố nào, nếu như thêm vào một chút Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn thì liền có độc tính gấp 100 lần.



Về phần hai gốc dược liệu này, Mục tất nhiên là thu lấy, về sau chắc chắn có chỗ dùng.

(Tác: đố các đạo hữu biết thằng Mục nó dùng vào việc gì?)

Lại đi tiếp một đoạn, Mục lại phát hiện thêm nhiều loại thảo dược…

“Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ… lại có tận hai gốc à?”

Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ mặc dù đối với cơ thể con người không có tác dụng gì nhưng đối với tinh thần lực thì lại có công hiệu cực kỳ lớn. Nếu như mà một hồn sư có thể phục dụng loại thảo dược này thì tinh thần lực sẽ lập tức tăng mạnh trên diện rộng.

Với loại công dụng này, Mục tất nhiên là thu lấy. Mặc dù đối với hắn, Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ không có tác dụng gì nhưng đối với Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc thì khác.

Hai huynh muội nhà này đang tu luyện Hắc Đồng Luyện Ngục, nếu như có thêm Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ giúp tăng tinh thần lực lên thì không biết sẽ xuất hiện biến hóa gì?

(Tác: giải thích một chút, Mục hiện tại sử dụng là thần thức, mà thần thức lại cao hơn tinh thần lực một bậc cho nên Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ đối với thằng này không có tác dụng :v)

“Tương Tư Đoạn Trường Hồng à… đem về cho em dâu vậy.”

Mặc dù nói Tương Tư Đoạn Trường Hồng là thảo dược thì không sai, nhưng như vậy cũng không đúng, bởi vì hầu hết mọi người, kể cả tu sĩ lẫn phàm nhân, căn bản đều không thể sử dụng.

Lý do sao? Đơn giản là vì Tương Tư Đoạn Trường Hồng chọn chủ nhân cho nó, nếu như không phải chủ nhân mà nó tán đồng, lúc cưỡng ép phục dụng sẽ gây ra hậu quả khó lường.

Về phần làm sao để được Tương Tư Đoạn Trường Hồng tán thành thì chỉ cần nhỏ một giọt máu vào nó, sau đó thì suy nghĩ đến người mà bản thân yêu nhất.

Nếu như tình yêu đó là thuần khiết thì sẽ hái được Tương Tư Đoạn Trường Hồng.

Đối với cái đặc tính của Tương Tư Đoạn Trường Hồng, Mục chính là khịt mũi xem thường. Bởi vì theo hắn, tình yêu thì thì chỉ cần hai người thấu hiểu, chấp nhận nhau là được, chứ một đóa hóa thì biết cái gì mà phán đoán, căn bản cũng không chứng minh được điều gì.

Lại qua một thoáng, Mục cuối cùng cũng đã thu thập xong. Thường thì những lúc này, hắn sẽ rời đi nhưng mà lần này lại khác…

Mục chính là muốn bố trí một cái trận pháp để bảo vệ nơi này. Về phần là trận pháp gì thì tự nhiên là Ngũ Hành Cấm Thần Trận.

***

1 tháng sau đó…

— QUẢNG CÁO —

“Khởi!”

Một tiếng hô vang lên, Mục liền đem linh lực của bản thân truyền vào một cái trận bàn.

Tiếp đó, cái khe núi úp ngược liền bị năm vầng sáng bao phủ lại.

Không lâu sau, không khí bắt đầu vặn vẹo, cả cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn to lớn cũng dần dần biến mất, thay vào đó là một rừng cây bạt ngàn, xung quanh còn bao phủ một lớp sương mù dày đặc.

Nếu như không có việc gì ngoài ý muốn xảy ra hoặc là Mục không mở trận pháp ra, người bình thường căn bản là sẽ không biết được nơi này từng là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn được.

Tiếp đó, sau khi đã bố trí trận pháp cùng ngụy trang thành công, Mục liền lấy từ trong túi trữ vật ra một viên ngọc màu xanh lục, đó là Mộc Thần Châu.

Mặc dù Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn có thể thúc đẩy thảo dược sinh trưởng nhanh chóng nhưng tối đa cũng chỉ gấp 500 lần thôi. Để mà bồi dưỡng một đống thảo dược mà Mục vừa hái thì ít nhất cũng cần vài vạn năm.

Đối với thời gian dài như vậy, mặc dù Mục là tu sĩ, có thọ mệnh vô cùng dài nhưng cũng không thể chờ đợi được. Chính vì thế mà hắn liền lấy ra Mộc Thần Châu, hy vọng có thể thúc đẩy thảo dược sinh trưởng nhanh chóng hơn.

Nếu là khi trước, bởi vì tránh sự chú ý của đám hồn thú Đế Thiên kia, Mục căn bản là không dám sử dụng Mộc Thần Châu với quy mô rộng. Nhưng mà đây lại là Lạc Nhật Sâm Lâm, đám hồn thú Đế Thiên kia cho dù có thần thông cỡ nào thì cũng không thể biết được là hắn đang ở chỗ này.

Chính vì vậy mà lần này, Mục quyết định sẽ đem Mộc Thần Châu bao phủ hết cả cái Lạc Nhật Sâm Lâm này. Và nếu làm như thế, Mộc Thần Châu sẽ có thể thúc đẩy thảo dược sinh trưởng gấp 3000 đến 4000 lần.

Việc kết hợp Mộc Thần Châu cùng Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn quả thực là một ý hay. Có lẽ, mấy chục năm sau, Mục sẽ lại có dược liệu để dùng.

Sau khi đã bố trí hết thảy, Mục leo lên Thanh Lôi Kiếm, bay khỏi chỗ này.

Về phần hắn đi nơi nào thì chính là… Đồ Long Tông.

***

Tại Đồ Long Tông…

Nếu tính từ lúc Mục rời đi rồi trở về thì cũng đã 1 tháng trôi qua. Trong thời gian này, việc tuyển chọn đệ tử mới của Đồ Long Tông cũng đã diễn ra êm đẹp, có tới hơn 800 hồn sư gia nhập, tu vi thì khoảng Hồn Tôn, Hồn Tông, thậm chí còn có cả Hồn Vương, Hồn Đế.



Đối với lần tuyển chọn đệ tử này, tông chủ của Đồ Long Tông – Trương Vô Kỵ tỏ ra rất hài lòng, dù sao thì đối với một tông môn mới thành lập không lâu, đây chính là một điều khó mà làm được.

***

Bên trong một căn phòng…

Mục bây giờ cũng ngồi ở trong phòng.

“Mục đại ca, cái này ăn như thế nào?” Trương Vô Kỵ hỏi.

Mục đáp: “Trước tiên thì ăn phần nhụy, sau đó thì ăn toàn bộ. Thanh Trúc, cả muội cũng như vậy.”

Nghe thấy vậy, Trương Vô Kỵ cùng Trương Thanh Trúc lập tức làm theo, không lâu sau thì đã đem toàn bộ Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc cùng với Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt ăn sạch.

Tiếp đó thì hai huynh muội nhà họ Trương này lập tức ngồi xuống luyện hóa dược lực.

Về phần Chu Lạc thì cũng là đang ngồi ở một góc để luyện hóa dược lực, có điều cái mà nàng luyện hóa lại là Tương Tư Đoạn Trường Hồng.

— QUẢNG CÁO —

Đối với việc này, Mục thực sự bất ngờ, dù sao thì hắn cũng không nghĩ rằng Chu Lạc có thể thành công hái xuống Tương Tư Đoạn Trường Hồng, thôi thì cứ xem như là cơ duyên của nàng vậy.

Qua nửa ngày, ba người rốt cuộc cũng tỉnh lại…

Hiện tại, hồn lực của Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc tăng liền 2 cấp, lần lượt là 88 cấp Hồn Đấu La và 89 cấp Hồn Đấu La.

Về phần Chu Lạc, sau khi phục dụng Tương Tư Đoạn Trường Hồng, hồn lực của nàng trực tiếp tăng 6 cấp, đạt tới 88 cấp Hồn Đấu La.

Điều này làm cho Trương Vô Kỵ đứng ngồi không yên, dù sao thì đối với nam nhân, bảo vệ thê tử của bản thân là điều tất yếu, vì vậy mà làm sao hắn có thể để thực lực của bản thân yếu hơn thê tử được.

Tiếp đó, trải qua nửa tháng ổn định lại hồn lực, Mục lại tiếp tục đưa cho ba người bọn phục dụng thảo dược.

Lần này, Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc đồng thời ăn Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ. Có lẽ sau khi luyện hóa xong dược liệu thì Hắc Đồng Luyện Ngục của hai người này sẽ có biến hóa to lớn.

Về phần Chu Lạc thì Mục không có cho nàng. Dù sao thì một cây Tương Tư Đoạn Trường Hồng đối với nàng có công dụng quá lớn, thậm chí ngay cả vũ hồn của nàng cũng tiến hóa lên một bậc, được nàng lấy tên là U Ảnh Nguyệt Miêu.

Lại nửa ngày trôi qua, Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc cuối cùng cũng tỉnh.

Cũng không giống như lần trước, mặc dù lần này tinh thần lực của Trương Vô Kỵ cũng có tăng nhưng lại không bằng so với Trương Thanh Trúc.

Cái này kỳ thực cũng đơn giản.

Dù sao, vũ hồn của Trương Thanh Trúc là Ma Lan Cầm, lấy tinh thần lực làm căn cơ. Chính vì vậy, sau khi phục dụng Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ, tinh thần lực của nàng liền tăng lên một cách kinh khủng, cơ hồ chỉ còn kém một chút nữa là đạt đến cảnh giới tối cao của Hắc Đồng Luyện Ngục.

***

Mấy tháng sau đó, Mục ở lại Đồ Long Tông.

Một phần là vì để giúp Trương Vô Kỵ điều chỉnh lại tông môn, dù sao thì tính từ lúc Đồ Long Tông thành lập đến nay còn chưa tới 10 năm, căn cơ còn nhiều bất ổn.

Việc này có rất nhiều thứ để làm, chẳng hạn như thiết lập ngoại môn, nội môn, thành lập các sản nghiệp cho tông môn, quản lý đệ tử, bố trí trận pháp hộ tông,… nói chung là có rất nhiều thứ cần phải làm.

Về phần trận pháp hộ tông thì Mục trực tiếp bố trí một cái đại trận, gọi là Bát Hoang Tru Tiên Trận.

Trận pháp này ngoài việc có thể chống lại công kích của Nguyên Anh Hậu Kỳ đỉnh phong, tương đương 99 cấp Cực Hạn Đấu La, thì còn có thể tạo thành ảo giác, phàm là người đi vào, tu vi không đủ cao thì sẽ lâm vào ảo cảnh, nếm trải đủ loại tra tấn, cuối cùng bị giày vò tới chết.

Bởi vì Bát Hoang Tru Tiên Trận bá đạo như vậy, nguyên liệu để bố trí cũng cực kỳ tốn kém, thời gian cần dùng cũng cực kỳ lâu.

Cuối cùng, sau hơn 6 tháng và tiêu hao hơn 1 vạn khối linh thạch bậc trung lẫn bậc cao, Mục đã bố trí thành công.

Lại nói, tại sao Mục lại bố trí một cái đại trận khủng bố như vậy? Đáp án rất đơn giản, có hai lý do.

Một là để bảo vệ Đồ Long Tông an toàn. Dù sao thì nếu xét về tính cảm, Trương Vô Kỵ và Trương Thanh Trúc cũng giống như đệ đệ và muội muội của hắn vậy. Hắn cũng không muốn ngày nào đó nhìn Đồ Long Tông bị diệt.

Hai là cái trận pháp này có thể chống lại thiên kiếp tạo thành khi bị vị diện bài xích. Sở dĩ có cái lý do này là vì…

Hắn muốn bế quan, đột phá Kết Đan Sơ Kỳ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play