Một nhân viên công tác khác chạy nhanh qua tay cầm theo khăn lông đưa cho hắn “Phó lão sư mau lấy khăn lau qua đi"
“Cảm ơn.”
Phó Cảnh nhận lấy khăn lông, xoa xoa lên cái trán, khăn lông nháy mắt nhiễm màu đỏ.
nhân viên công tác bên cạnh đứng xem khóe miệng khẽ giật, vị này nếu xảy ra bất kì sơ sót gì, hai người bọn họ sẽ không thể chịu nổi trách nhiệm đâu!"
“Mau lấy hòm sơ cứu tới!”
“Lấy hòm sơ cứu cái gì chứ! Mau đi bệnh viện nhanh!”
Lúc này, một nhân viên công tác nhìn đến Cố Sanh, lập tức hướng cô vẫy vẫy tay, hỏi: "Cô gái nhỏ, trong thôn các cô có bệnh viện không?”
Cố Sanh đứng ở nơi đó, mắt nhàn nhạt liếc nhìn Phó Cảnh một cái, “Không có.”
Nói xong, nhấc chân lên liền hướng nhà mình mà đi về, đi được hai bước, rồi dừng lại, “Đúng rồi, bộ phim này xem ra rất không may mắn,các người đừng quay nữa là tốt nhất!"
"Cô gái nhỏ này cô ở đâu ra,tại sao lại nói nhứng thứ không may như vậy chứ?"
Nhân viên công tác nghe Cố Sanh nói những lời này xong cực kì không hài lòng, lại nói to nhỏ vài câu, Cố Sanh đương nhiên nghe thấy nhưng cũng chẳng để tâm.
Về đến nhà, cô từ trong người lấy ra lá bùa cùng chu sa trước đó mua ở trấn trên, nhớ tới sự kiện quỷ dị vừa rồi, vẫn là vẽ vài lá bùa đạo phù.
Hôm nay lời cô nói với nhân viên công tác đương nhiên là không nói giỡn, bộ phim này quay chụp chắc chắn sẽ không thuận lợi được. Vừa mới nãy phong nền sập xuống, mọi người đều cảm thấy là ngẫu nhiên, Cố Sanh lại thấy được, lúc ấy có một nữ quỷ mặc đồ màu trắng, ngồi ghé vào lan can nhìn họ.
Chỉ là khi phát hiện ra Cố Sanh đang nhìn mình thì liền chạy mất không thấy tâm hơi.
Ánh mắt Nữ quỷ nhìn đoàn phim thập phần âm trầm, thậm chí Cố Sanh có thể khẳng định, vừa rồi nếu cô không nhìn thấy cô ta chắc chắn đoàn phim phải xảy ra tai hoạ đổ máu.
Đem lá bùa vẽ cho tốt rồi cất vào, Cố Sanh lại lần nữa ra cửa, đi tới đoàn phim.
Đoàn phim giờ phút này đang nghỉ ngơi, đạo diễn đem người phụ trách đạo cụ mắng cho không ngóc đầu lên được, người phụ trách đạo cụ chỉ biết cúi đầu, vài lần muốn giải thích, đều bị mắng đi cho im miệng
Mà phía truớc cái người được gọi là Phó Lão sư đã biến mất không thấy tâm hơi, chắc là được mọi người đưa đi bệnh viện.
Cố Sanh dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, giấu mình ở trong đám người an an tĩnh tĩnh, không dễ bị phát hiện. Cô ở đoàn phim lay hoay xoay nửa ngày, phát hiện nữ quỷ đã biến mất không thấy ló đầu ra, cũng không có biện pháp để nó hiện thân, chỉ lặng lẽ đem lá bùa dán ở studio cùng với những nơi xung quanh đó, rồi yên lặng đi về nhà.
Cái nơi này nói là nhà nhưng thật ra cũng chỉ là nơi ở tạm bợ. Bên trong chỉ có hai phòng, một phòng ngủ, một phòng khách, bên ngoài còn có một cái nơi dùng để nấu ăn
Phòng để ở vô cùng đơn sơ, chính là dùng xi măng sơn xung quanh, mái ngói đỉnh,xi măng trên mặt đất thậm chí bị nứt ra, hoàn toàn bùn có thể xem là bùn, một khi trời mưa trở về liền khó khăn không hề tiện lợi để ở.
Điều kiện có thể nói là vô cùng đơn sơ.
Nhưng mà Cố Sanh lại không bắt bẻ, đối với cô mà nói, tìm được sư môn mới là quan trọng nhất, đang ở nơi nào đều giống nhau. Bởi vì trừ bỏ sư môn, nơi nào đều không phải là nhà cô .
Truyện Truyện TeenBởi vì ngày hôm trước Cô không ngủ cả một đêm, cho nên ở ăn xong cơm trưa lúc sau, Cố Sanh cũng không có việc khác để làm, dứt khoát liền đi nghỉ trưa.
Tuy rằng học tập huyền học người càng thêm tràn đầy tinh lực, nhưng cũng không phải là không ngủ không nghỉ. Lại nói, nếu tính muốn không ngủ không nghỉ thì vẫn được nhưng có điều cái thân thể này e là chịu đựng không nổi a!
Chỉ là, ngủ không đến một giờ, cô liền nghe loáng thoáng bên ngoài tiếng đập,gõ cửa
Cố Sanh mở mắt ra, một tay chống dậy, liền từ trên giường bước xuống đất, cô nhanh chóng mặc thêm cái áo khoác, đi tới cửa.
Cửa vừa mở ra, là vài người của đoàn phim
Chính xác mà nói, là mấy nhân viên công tác của đoàn phim,cùng với vị đạo diễn kia xuất hiện tại cửa
Cố Sanh tay vừa mở cửa ra, liền hơi hơi sửng sốt, “ Có việc gì?”
Đạo diễn kia nhìn phía sau rồi vẫy vẫy tay, một nhân viên công tác liền cầm một lá bùa lại đây, Cố Sanh liếc mắt nhìn qua một cái sắt mặt liền khẽ biến, chỉ thấy lúc trước lá bùa rõ ràng là màu vàng, giờ phút này đã trở nên cháy đen, thậm chí mặt trên còn có một cái lỗ nhỏ, như là bật lửa đốt cháy
“Buổi chiều lúc chúng tôi đang quay phim lúc xem lại đã xảy ra chuyện, vốn dĩ đàn định đẩy máy quay chính đi vòng quanh để quay phía trước liền có cục đá chặn chân suýt chút nữa liền làm bị thương đến diễn viên rồi.
Nhân viên công tác một bên nói chuyện, đạo diễn một bên nhìn chằm chằm Cố Sanh, lại phát hiện Cố Sanh sắc mặt như thường.
Hắn đành phải nói thẳng: “Sau chúng tôi cảm thấy quá quỷ dị, liền tìm tòi ở toàn phim trường xong lúc sau, phát hiện bốn cái lá bùa này, trong đó một cái đã đã bị cháy đen.”
Hắn vừa nói như vậy Cố Sanh cũng không phải giả ngu mà không biết, có thể chỉ bằng một lá bùa mà tìm tới nơi này tới, chắc chắn buổi chiều cô ở đoàn phim khẳng định vẫn là bị người chú ý tới.
Cố Sanh cũng không phủ nhận việc này, trực tiếp đem lá bùa kia thu lại, nói: “Vốn là dán ở nơi đó cho các người phòng thân, kết quả các người lại đem tất cả tháo xuống…… Cũng không biết hiện tại bên kia thế nào?”
Cô vừa nói xong tay liền cầm mấy lá bùa thu lại xoay người đóng cửa.
Đạo diễn đứng ở cửa,các nhân viên công tác mấy mắt nhìn nhau, lúc đó vừa lấy được mấy lá bùa này, đạo diễn bị doạ đến chết khiếp, cảm thấy khẳng định là thứ này mới là nguyên nhân khiến đoàn phim bọn họ phát sinh chuyện la, kết quả hiện tại nữ sinh kia nói lý do khác,so với họ tưởng tượng hoàn toàn khác xa……
Tưởng tượng đến lời nói của nữ sinh kia, đạo diễn trong lòng đột nhiên có một tia kinh hoảng, hắn liền kêu một nhân viên công tác chạy về đoàn phim để xem xét, kết quả mới đi được nửa, người phụ trách đạo cụ liền chạy tới nói cho hắn, “Đạo diễn, đã xảy ra chuyện rồi! Vừa mới nãy nhiếp ảnh gia bỗng nhiên tự dùng đôi tay hung hăng tự véo chính mình, đem chính mình véo đến hôn mê! miệng còn sùi ra bọt mép!”
Đạo diễn vừa nghe xong dưới chân đứng không vững suýt nữa thì ngã tại chỗ
Hắn đứng ở chỗ đó thật lâu, rồi lại hít một hơi thật sâu, bỗng đột nhiên xoay người sang chỗ khác.
Người phụ trách đạo cụ hoảng sợ, “Đạo diễn, làm sao vậy? Ngài mau trở về xem một chút đi! hiện tại ở đoàn phim mọi người đều nháo thành một trận!”
“Đừng làm ồn! Để tôi suy nghĩ lại.” Đạo diễn tận lực làm chính mình từ từ bình tĩnh lại, sau đó nói với các nhân viên công tác phía sau: “Như vậy đi, hai người các người cứ đi về trước, tôi lại đi đến nhà nữ sinh đó một chuyến, hỏi thử một chút rốt cuộc là chuyện như thế nào?”
Nhân viên công tác vội gật đầu, trong lòng liền cảm thấy có chút mơ hồ. Lúc Đạo diễn lại lần nữa đi đến nhà của Cố Sanh, liền thấy cửa nhà đã mở rộng, tựa hồ đang ở hoan nghênh hắn lại đến.
Trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy có chút lạnh, đạo diễn vẫn là đi đến phía trước, gõ gõ cửa
Giọng nói Cố Sanh từ bên trong truyền đến, "Cửa Không khoá"
Càng đáng sợ hơn, lúc đáp lại tựa hồ đã biết người tới là ai, nói cách khác, từ lúc ông ta vừa mới rời đi nữ sinh này đã tính được việc ông ta sẽ tự mò đến cửa
Đạo diễn đột nhiên nghĩ đến một người bạn tốt của chính mình, hắn tin rằng có quỷ thần, hơn nữa tựa hồ còn kết giao một hai người đều là huyền học đại sư
Chẳng lẽ Cố Sanh……
Không không không, cô quá tuổi trẻ, phải biết rằng, lúc bạn ông ta nhận biết được huyền học đã là ba bốn chục tuổi, đó đã là thiên tài trong thiên tài. Nhìn Cố Sanh liền biết là một cô gái chưa đến hai mươi sao có thể là huyền học đại sư?
Trong lòng mới vừa nghĩ đến y nghĩ này, đạo diễn vừa đi vào, liền nhìn đến Cố Sanh đang ngồi ở bên trong uống trà, nhìn đến hắn, câu đầu tiên nói chính là, “ đoàn phim của ông lại đã xảy ra chuyện, bất quá cô ta vì cái gì lại hại nhiếp ảnh gia?”
Đạo diễn: “……!!!”
Càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng!