Lâm Nguyên Đạc đột nhiên bị chất vấn như vậy, nhất thời á khẩu không trả lời được.

Tuy nhiên, trong thâm tâm ông ta vẫn luôn muốn thê tử mình và Phương Thu Ý có thể hòa giải, không biết nói gì hơn, chỉ có thể thở dài nói: "Là tôi có lỗi với Vân Đóa. Chuyện này dù đúng hay sai không thể nói rõ, nhưng cho đến hiện tại, tình cảnh như bây giờ thực sự là điều không ai muốn xảy ra. Ngọc Dung, Cung Oánh Oánh là một cô nương tốt, vô cùng hiếu thảo, lại hiền lành, ôn nhu. Hữu Lang đối với Oánh Oánh cũng là một lòng một dạ, hết mực yêu thương, nếu bà vẫn chấp nhặt muốn phản đối cuộc hôn sự này, chẳng khác nào muốn đoạn tuyệt với con mình. Ngọc Dung, chuyện cũ dù sao cũng đã qua rồi thì để cho nó qua đi, cứ nhắc mãi như vậy trong lòng không cảm thấy khó chịu sao?”

Tần Thu Uyển bây giờ xem như cũng hiểu được, vì sao Lâu Ngọc Dung sau này lại buồn bực tới mức trầm cảm mà chết.

Nàng là người ngoài cuộc, nghe xong mấy lời này còn cảm thấy tức đến chết đi sống lại. Huống hồ Lâu Ngọc Dung đã phải chịu đựng bao lâu nay, bị nói như vậy không phát bệnh mà chết mới lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play