Liên thị đối diện với ánh mắt trong suốt của Tần Thu Uyển, chỉ cảm thấy quẫn bách, nở nụ cười miễn cưỡng: “Ta đối với thúc thúc a di chỉ có tôn trọng, muội muội lời này của muội là có ý gì?”
Vẻ mặt Tần Thu Uyển hờ hững: “Có một số chuyện, nói quá rõ trước mặt mọi người sẽ không hay. Ngươi chắc chắn muốn ta nói?”
Giọng nói của nàng đầy châm chọc, Liên thị thấy chột dạ không thôi, ngoài miệng lại không chịu nhận thua, làm ra dáng vẻ tức giận: “Ta tuyệt đối không có ý xấu gì với thúc thúc và a di, cái túi thơm năm trước quả thật là do ta suy nghĩ không chu toàn, trong lúc vô tình thì suýt chút nữa đã hại muội. Sau khi trở về ta đã áy náy rất lâu, còn gửi lời xin lỗi tới không ít lần, ta không biết khi nào ta đã làm ra chuyện “Nói ra sợ mọi người thấy không hay”, vẫn là mời muội muội nói rõ.”
Tần Thu Uyển cười như không cười: “Ngươi dám thề với trời, chưa bao giờ mong ta không sinh được hài tử hay chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT