Mọi người hóng hớt cảm thấy đã đủ rồi thì ai về nhà nấy, còn có người trở lại viện của Tần Thu Uyển để giúp một tay thu dọn.

Mọi người dần tản đi, Dương Quy nhận ra sắc mặt người bên cạnh không đúng, giống như đang bị dọa sợ, hắn bèn ôm người vào lòng nhẹ giọng an ủi: "Đừng sợ, nương nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, bà ấy sẽ không đuổi nàng đi đâu."

Trần Tuyết Nương vùi đầu vào trong ngực hắn, khóc sụt sùi: "Phu quân, thiếp sợ."

Dương Quy vỗ vào lưng nàng: "Nương tiếc bạc, nàng không nên đối nghịch với bà ấy, nàng cũng chịu khó chút đi thì bà ấy sẽ không nhằm vào nàng nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play