Cung Oánh Oánh bị dọa đến tái mặt.
Tần Thu Uyển tiếp tục nói: “Làm người, phải xem trọng ân nghĩa. Chưa nhắc đến việc trước đây Lâm Nguyên Đạc đã chăm sóc cho hai mẫu nữ các ngươi thế nào, thậm chí còn yêu ai yêu cả đường đi, giúp đỡ cả Cung Xương, chỉ mong hai người các ngươi thành phu thê. Nó mang nợ nhiều như vậy để lấy ngươi, ngươi nên giúp nó trả nợ. Ngươi không muốn đi mượn thì thôi, nhưng của hồi môn trong tay ngươi, cũng nên thế chấp để trả lại cho bọn họ.”
Bọn côn đồ cũng nghĩ như vậy, cảm động mà nước mắt lưng tròng.
“Đa tạ Lâu đông gia đã bênh vực lẽ phải.” Tên cầm đầu bọn côn đồ nhìn Cung Oánh Oánh: “Món nợ này, bọn ta cũng không bắt ngươi lập tức trả hết toàn bộ, ngươi chỉ cần đưa những thứ trong tay ngươi thế chấp cho bọn ta. Huynh đệ bọn ta trong nhà trên có người già, dưới có trẻ nhỏ...đều nhờ vào việc chúng ta côn đồ mà sống qua ngày. Mấy ngày qua bọn ta vì món nợ này của các ngươi đúng là sầu bạc cả đầu, trong nhà sắp không còn gì để ăn nữa. Ta có một người huynh đệ, mẫu thân của hắn ta bị bệnh, bởi vì không có bạc để mời đại phu, nên đã qua đời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT