“Tại sao?” Phương Dạ không vui nói: “Chúng cháu đến cùng nhau, tại sao lại không cho cháu vào?”
Người gác cổng không nhượng bộ: “Không vì sao cả, chú nói không được vào là
không được vào, cháu từ đâu đến thì bây giờ về đấy, nếu không thì đợi ở
bên ngoài cửa cũng được.”
Hai người cuối cùng cũng hiểu rằng Quản Du đang đánh phủ đầu Phương Dạ!
“Được rồi, cậu ấy không được vào thì cháu cũng không vào!” Thẩm Nghiên Nhi phẫn nộ nói.
Phương Dạ vừa định nói chuyện thì một chiếc McLaren P1 từ trong hoa viên phóng ra.
Người gác cổng lập tức nâng cổng lên, sau đó cung kính chào.
Phương Dạ ngạc nhiên khi nhìn thấy chiếc xe đó, rất quen mắt!
McLaren đột nhiên dừng lại, tài xế hạ cửa sổ xuống là một người phụ nữ trẻ xinh đẹp với làn da trắng nõn, hóa ra đó là Ôn Hinh, bà chủ của quán cà phê
internet Chiến Hào.
“Phương Dạ, sao anh lại ở đây?” Ôn Hinh bất ngờ hỏi: “Anh đến giao hàng sao?”
“Đương nhiên không phải, tôi cùng bạn… bạn gái đến buổi họp lớp.” Phương Dạ cười nhẹ nói.
“Anh có bạn gái?” Lúc này Ôn Hinh mới nhìn thấy cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh anh.
Nhìn thấy ánh mắt đối phương tràn ngập ý thù địch, Thẩm Nghiên Nhi cố tình ưỡn cao ngực.
“Làm sao, trông tôi không giống người có bạn gái sao?” Phương Dạ bình thản nói.
“Không phải vậy, bạn gái anh rất xinh đẹp, tôi là phụ nữ nhìn cô ấy còn cảm
thấy động lòng.” Ôn Hinh cười khúc khích, sau đó xuống xe tự nhiên vươn
tay phải ra: “Làm quen một chút, tôi tên là Ôn Hinh, là bạn tốt của
Phương Dạ.”
“Thẩm Nghiên Nhi.” Thẩm Nghiên Nhi vừa cười vừa bắt tay với cô ấy.
Khoảnh khắc bọn họ bắt tay đồng thời trao đổi ánh mắt với nhau, khiến cho
Phương Dạ cảm thấy giống như có luồng điện xẹt qua không khí!
“Nhìn thấy chiếc xe hay chưa, McLaren P1 phiên bản pilot, có giá một nghìn
tám trăm vạn, đẹp đúng không?” Ôn Hinh thản nhiên nói.
“Rất đẹp.”
“Đây là Phương Dạ tặng tôi.”
“…”
Ý khiêu khích của Ôn Hinh hiện lên rất rõ, Phương Dạ có thể tùy tiện tặng cho cô ấy một chiếc xe thể thao giá trị như vậy, phải là ‘bạn tốt’ đến
mức nào, liếc qua cái là hiểu luôn đúng không?
Không ngoài dữ
liệu, Thẩm Nghiên Nhi giống như không quan tâm lắm: “Ờ, rất bình thường, cậu ấy không có nhược điểm gì ngoài việc quá hào phóng với người đẹp.”
“Khụ khụ khụ, Ôn Hinh này, chúng tôi còn phải vào buổi họp lớp, làm phiền cô nói một tiếng với người gác cổng cho chúng tôi vào.” Phương Dạ bất lực, chỉ có thể cố ý chuyển hướng chủ đề.
“Bọn họ không cho anh vào?” Ôn Hinh nhất thời vui vẻ: “Ai bảo anh lái con xe điện nhỏ ngụy trang
này đến, lái Poison không phải không có chuyện rồi sao?”
Phương Dạ chua chát nói: “Tôi làm gì biết sẽ bị người ta chặn lại ở trước cổng?”
“Được rồi, chuyện này cứ giao cho tôi, nhưng hình như khoảng thời gian này anh không qua Chiến Hào…” Ôn Hinh cố tình nói.
“Được, ngày mai tôi sẽ đến.”
“Chốt!” Ôn Hinh mặt mày rạng rỡ.
Ôn Hinh chỉ nói một câu, người gác cổng đã lập tức đồng ý…
Quản Du đợi mãi không thấy Thẩm Nghiên Nhi đến, trong lòng bắt đầu nóng vội.
“Không được, không nhẽ cậu ấy tức giận nên không vào?’’
“Cũng có thể như vậy, cậu ta bên ngoài yếu đuối bên trong mạnh mẽ, cậu chơi
đùa người ta như vậy, quay đầu đi về cũng là chuyện bình thường.”
Mục đích chính của hôm nay chính là Thẩm Nghiên Nhi, bây giờ người ta đã về rồi, vậy buổi họp lớp này còn ý nghĩa gì nữa?
Trong lúc Quản Du đang hối hận thì một chiếc xe điện nhỏ từ từ đi vào trong sân.
“Nghiên Nhi, cuối cùng cậu cũng đến rồi!”
“Nghiên Nhi, đây là bạn trai của cậu sao, rất đẹp trai đó!”
Nghe được âm thanh ồn ào dưới lầu, Quản Du vui mừng khôn xiết, người đã đến
rồi, thật tốt, coi như chuẩn bị của bản thân không thành công cốc.
“Khá lắm, không ngờ bạn trai của cậu ta lại đi một chiếc xe điện đến!” Lý
Minh cười thành tiếng khi nhìn thấy tình hình phía dưới.
Tứ
Nguyên cũng không nhịn được cười: “Loại nghèo kiết xác này còn có thể
tranh với Quản Du, không phải là chuyện nực cười nhất thế gian sao?”
“Như vậy cậu ta đến tám chín phần là Thẩm Nghiên Nhi mời đến làm lá chắn
rồi.” Quản Du cười lạnh: “Các cậu chờ lát nữa sẽ được xem kịch hay, tôi
sẽ khiến cho cậu ta không có đất dung thân, phải tự động biến mất!”
Triệu Tuyết cười nói: “Nghiên Nhi, cậu không giới thiệu với chúng tôi một chút về người này sao?”
“Cậu ấy tên là Phương Dạ, là bạn học cấp ba của tôi.” Thẩm Nghiên Nhi cười nói: “Bây giờ là bạn trai của tôi.”
Giọng nói của một bạn học khác cất lên: “Bạn học Phương, chiếc xe điện nhỏ
này nhìn rất chói mắt, thứ lỗi cho tôi hơi nói thẳng, rốt cuộc là cậu
giao hàng đồ ăn hay giao hàng nhanh vậy?”
Khóe miệng Quản Du khẽ nhếch lên, bạn học này đã nói ra tiếng lòng của mọi người, tuyệt đối đã cho đối phương một phát chí mạng.
“Không sai, tôi là người giao đồ ăn.”
Đám đông không ngờ được rằng Phương Dạ lại dễ dàng thừa nhận như vậy.
“Tiệm tôi làm có tên là Vi Vi thích Trà, nằm trên khu phố thương mại Kim
Đỉnh, hoan nghênh các vị ghé thăm hoặc đặt hàng, số điện thoại giao hàng là******.”
Khiến mọi người càng ngạc nhiên hơn là anh còn giúp bà chủ của mình quảng cáo!
Quản Du và Lý Minh và những người khác đều ngẩn ra, đùa cái gì vậy chứ,
chẳng nhẽ không sợ hoa khôi Thẩm thẹn quá hóa giận, nổi điên tại chỗ
sao?
Đương nhiên Thẩm Nghiên Nhi sẽ không tức giận, cô ấy đưa cho Phương Dạ một cốc nước trái cây, sau đó dùng khăn giấy cẩn thận lau mồ
hôi cho anh, ánh mắt dịu dàng ngọt ngào giống hệt như một người vợ!
“Á đệt, nhìn không giống mác bạn trai giả lắm, trừ phi Thẩm Nghiên Nhi thật sự thích cậu ta?” Tứ Nguyên nghi ngờ nói.
“Làm sao có thể như thế được, đường đường là một hoa khôi lại đi thích một
tên giao hàng sao?” Quản Du tức đến nổi toàn thân phát run, suýt chút đã bóp vỡ ly rượu.
“Tôi thấy chắc là đang diễn, chuyện mất mặt như
vậy cậu ta không thể điềm nhiên như không được, nhất định là đang diễn!” Lý Minh đưa ra ý kiến trái chiều: “Cậu ta cố tình để tên lá chắn chọc
tức Anh Du!”
“Cậu nói có lý!” Trong lòng Quản Du đã khá hơn một chút: “Đi thôi, chúng ta cùng xuống tham gia náo nhiệt.”
“Được!”
Trời bắt đầu tối, trong sân phảng phất mùi thịt, các bạn học tụ tập tại bốn, năm giá nướng thịt vừa nướng vừa nói chuyện.
Nguyên liệu phong phú bao gồm có thịt gà, thì bò, thịt cừu và có đủ các loại
hải sản tươi, để giữ được vóc dáng hoàn hảo, Thẩm Nghiên Nhi chỉ nướng
một ít món rau như ngô và cà tím.
Phương Dạ thì ngược lại không
hề khách khí, hàu, tôm hùm, cua, cái gì cũng đều đặt hết lên, không hề
biết cái gì gọi là dè dặt, Lý Minh và những người khác thấy thế càng
khinh thường anh hơn.
“Ăn chay thôi làm sao được, nào nào nào,
thử món hàu nướng của tôi, cái được gọi là rất tốt cho tinh lực của đàn
ông và là đồ làm đẹp cho dung mạo của phụ nữ.” Phương Dạ đưa một đĩa hàu đã nướng xong cho Thẩm Yên Nghi: “Thử xem, tỏi vàng này được làm rất
tốt, cực kỳ ngon.”
Triệu Tuyết khinh thường, bình thường Nghiên
Nhi rất ghét mùi tỏi, ăn mới là lạ, cậu ta còn là bạn trai của cậu ấy,
chẳng nhẽ đến điều này cũng không biết!
“Cảm ơn!”
Điều
khiến cô ta ngạc nhiên là, Thẩm Nghiên Nhi lại đón lấy, sau đó dùng đũa
gắp miếng thịt hàu có rắc tỏi, bỏ vào miệng ăn một cách tao nhã…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT