Quê cũ của Lâm Dao ở Vĩnh Châu, phía sau Vĩnh Châu giáp với Kim Lăng, phía trước liền kề kinh thành, cũng coi như là nằm ngay giữa, người trong kinh cảm thấy người Vĩnh Châu là người miền nam, người ở Kim Lăng Tô Hàng lại cho rằng người Vĩnh Châu là người miền bắc, cực kỳ lúng túng. Nhưng có lẽ cũng vì vậy nên người Vĩnh Châu vừa có vẻ phóng khoáng của người miền bắc cũng vừa có vẻ nghiêm túc tinh tế của người miền nam, cũng cho ra rất nhiều nhà thương nhân nổi tiếng, thương nhân Vĩnh Châu đều nổi danh ở các triều đại.

Nếu đã muốn về quê đón Tết thì đương nhiên phải đem theo rất nhiều quà Tết, thịt khô do Lâm Dao tự làm, còn có các loại dưa chua, thêm vài miếng thịt dê, thịt dê viên, hiện giờ trời lạnh nên cũng không cần sợ bị hỏng, cứ bỏ ra ngoài trời cho đông lại là được, còn có không ít vải vóc và điểm tâm, chất đầy cả hai xe.

Vì phải về quê, lo sợ không yên bình nên đã thuê một vị tiêu sư, lại thêm vào vài hộ vệ đem ra từ phủ Thượng thư nên cũng coi như chu toàn.

Trên đường đi tuyết vẫn rơi không ngừng, chỉ có đường ra khỏi kinh là có đường lớn để đi, phía sau liền phải đi đường nhỏ, tuyết dày đường trơn, lòng đường lại còn chật hẹp, vì vậy phải đi rất chậm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play