Hoàng đế đương nhiên hiếu thuận, nếu Thái hậu đã chủ động cúi đầu thì tất nhiên hắn sẽ không khiến Thái hậu quá mất mặt, vẫn giống như ngày xưa, sáng sớm đến vấn an, còn cùng Thái hậu ăn cơm.
Bởi vì Hoàng đế đến nên trên bàn cơm của người ăn chay như Thái hậu được đặt thêm không ít món mặn. Vậy nhưng đã từng được ăn món ăn do Lâm Dao tỉ mỉ làm ra rồi, giờ ăn những món này thì cứ luôn cảm thấy khó nuốt nổi, một người không thích ăn mặn, một người cảm thấy đơn sơ, cả hai đều không chú tâm lắm mà ăn hết bữa cơm.
Đợi dùng bữa xong, cung nữ dâng nước trà lên, Thái hậu dựa vào gối dựa thêu hoa văn chìm màu vàng nhạt, lên tiếng: “Sắp qua năm mới rồi, năm nay không cần gọi thêm người ngoài nữa, chúng ta đơn giản đón Tết là được.”
Hoàng đế nói: “Người thế này chẳng phải sẽ khiến cữu cữu lo lắng sao? Hay là năm nay không chiêu đãi những ngoại mệnh phụ kia nữa, chỉ gọi cữu cữu và cữu mẫu cùng với mấy người Tiểu Lục đến cùng nhau ăn bữa cơm, cũng coi như là bữa cơm gia đình đơn giản.” Từ sau khi Thái hậu thủ tiết, niềm an ủi duy nhất chính là nhà ngoại phủ Ninh Quốc công, lúc Hoàng đế còn nhỏ, Tiên đế không thích hắn với người nhà ngoại quá thân thiết nên không cho hắn qua lại, nhưng mỗi lần đến đó, ngoại tổ mẫu đều sẽ để lại cho hắn bánh ngó sen chiên mà hắn thích ăn nhất, cho đến bây giờ những ký ức đó vẫn còn như mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT