Vương Chính Trạch đứng đó được một lát, nhịn không được phải rống lên: “Dừng tay lại cho ta!”

Nhìn thấy Vương Chính Trạch đi tới, cuối cùng đại bá mẫu cũng ngừng tay, tỏ vẻ ấm ức: “Trạch Nhi, lúc trước khi thê tử cũ của con còn ở đây đâu có như vậy. Lúc nào cũng chuẩn bị sẵn từ trước, lại còn làm cả sủi cảo nhân tôm bóc nõn mà ta thích nhất... Con nhìn lễ đông chí năm nay mà xem, chưa nói đến món sủi cảo ta thích, đến cả đồ ăn tượng trưng cũng không có nữa.”

Chu thị đi vào phòng bếp đun thuốc, còn chưa kịp đun xong đã nghe thấy động tĩnh phía bên này. Bà ta không kịp tháo tạp dề đã lập tức chạy vội tới. Đến nơi thấy Tiền di nương đang quỳ trên phiến đá xanh bà ta chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy nỗi hận. Vương Chính Trạch này căn bản không phải là con người mà, đại bá mẫu của hắn ta càng không phải là loại người đèn đã cạn dầu, đúng là không phải người một nhà không đi chung một cửa.

Nhưng rồi khi bà ta nhìn qua Tiền di nương đang lạnh run lên thì cũng không tức giận nổi, nói trắng ra là do tự họ tìm tội, cam tâm tình nguyện làm thiếp, cho nên dù có bị đánh chết cũng không có ai nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play