Thời tiết ngày càng lạnh hơn, để tiết kiệm bạc nên Tề Như Trân không dùng lò sưởi, nàng ta khép chặt áo lông cừu, cũng coi như chịu đựng được, nhưng sắc mặt vẫn có chút trắng bệch, không biết là vì lạnh hay là có tâm sự gì khác.

Giang ma ma do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn nói: “Quận chúa, người phải suy nghĩ thoáng ra chút ạ.”

Tề Như Trân lại nói: “Ta không nghĩ thoáng chỗ nào cơ chứ?”

Giang ma ma nhìn nàng ta với ánh mắt hơi lo lắng, Tề Như Trân than thở: “Ta đâu phải kiểu người vì một nữ tử không danh không phận mà muốn chết muốn sống đâu, nếu thật sự có cái suy nghĩ đó thì sao có thể ngồi vững được trên vị trí kia được? Ta chỉ là...” Tề Như Trân cũng không nói lên lời, hôm nay nàng ta nhìn thấy Hoàng đế trên đại điện, đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy hắn mặc áo bào tôn quý như vậy từ sau khi vào kinh, vốn dĩ hắn đã rất tuấn tú đĩnh đạc, trên người lại khoác áo bào, trong điện Thái Hòa uy nghiêm, hàng trăm quan lại quỳ lạy, cảnh tượng đó, ánh hào quang phát ra từ trên người sáng chói tới mức mọi người không tài nào dời được tầm mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play